CHỈ CÓ Ý THỨC NGƯỜI DÂN MỚI DẬP ĐƯỢC DỊCH

Ảnh: Sưu tầm


Chiến tranh, dịch bệnh, thiên tai
Trong ba thứ đó đố ai dự lường
Gây bao mất mát tang thương
Gây bao hệ luỵ đoạn trường lắm thay
Đứng trước dịch bệnh hôm nay
Trên toàn thế giới những ngày tan hoang
Dù cường quốc vẫn hỗn mang
Dù nước lớn vẫn hoang tàn xác xơ
Chống dịch ư! Có mà mơ
Phòng dịch, thời điểm, thời cơ là vàng
Từ đô thị đến xóm làng
Dừng ngay tại chỗ mới màng yên thân
Khẳng định là: Ý THỨC DÂN
Không ra khỏi cửa trăm phần dịch lui
Kham khổ mười bốn ngày thôi
Mười bốn ngày đói để rồi làm ăn
Tất nhiên là có khó khăn
Còn hơn để dịch lằng nhằng triền miên
31/7/2020
Tú Sụn

CÒN THAM NHŨNG ĐẢNG SẼ MẤT THANH DANH*

Ảnh: Sưu tầm


Tự hào Đảng cộng sản quang vinh
Lãnh đạo non sông đến thái bình
Tổ quốc trường tồn nhờ chính Đảng
Nhân dân hạnh phúc có dân sinh
Cột kèo mục ruỗng thành nhà sụp
Nền đất nước ngâm hoá đất sình
Trong Đảng chứa nhiều quan bất chính
Thanh danh của Đảng ắt rung rinh
30/7/2020
Tú Sụn
* Nhân đọc bài báo: Chống tham nhũng để giữ gìn thanh danh của Đảng.

GỞI LÃNH ĐẠO QUẢNG NGÃI

Ảnh: Sưu tầm


Có hàng chục người dân Quảng Ngãi
Bị thẩm phán Lê Thị Mỹ Giang
Xử không tuân theo đúng pháp luật
Nên họ đã trở thành dân oan

Họ gởi đơn lên lãnh đạo tỉnh
Cả Toà án Nhân dân Tối cao
Tố cáo bà Giang nhiều năm vậy
Mà tỉnh mãi phớt lờ là sao?

Họ gởi đơn nhiều nơi nhiều chốn
Cả Uỷ ban Kểm tra Trung ương
Mãi đến nay không hề động đậy
Sao lãnh đạo tỉnh quá xem thường

Họ đã tung lên mạng xã hội
Hàng trăm bài viết và video
Để tố cáo bà Giang xử bậy
Với người dân bé họng đói nghèo

Họ tố cáo bà Hiền chống lưng
Cho bà Giang tác oai tác quái
Họ kêu ca và kêu ca mãi
Bất ổn kìa! Tỉnh hãy coi chừng!

Lãnh đạo phải vì dân vì Nước
Lãnh đạo phải có mắt có tai
Phải lắng nghe nhân dân ta thán
Xử lý ngay, không để kéo dài

Tôi chê lãnh đạo tỉnh Quảng Ngãi
Chỉ có một việc rất cỏn con
Biết vì dân dễ dàng giải quyết
Nhưng sao mà già dái hột non?
30/7/2020
Tú Sụn

GIÂY PHÚT TỘT CÙNG ĐAU THƯƠNG*

Ảnh: Sưu tầm, minh hoạ


Nhớ như in giây phút hãi hùng
Nhìn đồng đội, lòng đau quặn thắt
Đã không may giẫm mìn của giặc
Nát hai chân máu chảy đầm đìa
Thương tích này không thể sẻ chia
Chỉ vội vã ga rô băng bó
Tổ chúng tôi áo quần nhộm đỏ
Màu thiêng liêng, thắm một màu cờ
Sự việc xảy ra quá bất ngờ
Xa quân y xa nơi cấp cứu
Cái chết đã dần dần hiện hữu
Da xanh xao môi mặt tái dần
Vượt đường xa, khó nhọc trăm phần
Suốt cả ngày leo đèo lội suối
Bế trên tay mà lòng thương, tủi
Ước mong sao mau kịp đến nơi
Cố sức mình dù đẫm mồ hôi
Chân không đau mà lòng lửa đốt
Rồi xót xa xảy ra đột ngột
Người đồng đội nhắm mắt xuôi tay
Bầu trời đang sụp đổ giữa ngày
Giông bão bùng, tai vang tiếng sét
Rơi nước mắt trong lòng gào thét
Rồi thẩn thờ trước cuộc chia ly
Giữa phút giây kẻ ở người đi
Lòng trào dâng căm hờn quân giặc
30/7/2020
Tú Sụn
* Một tình huống xảy ra tại mặt trận 579, đồng chí Đặng Văn Mỹ chứng kiến đến giây phút cuối cùng.

BÁC HỒ

Ảnh: Sưu tầm


Bốn bể năm châu kính phục Người
Non sông đất nước nhớ ơn Người
Công lao vĩ đại Người dâng hiến
Đức độ bao la học tập Người
Thống nhất, cơm no, Người thoả nguyện
Hoà bình, áo ấm, khắc ghi Người
Tôn thờ mãi mãi Người là Thánh
Đức thánh thiêng liêng chỉ có Người
29/7/2020
Tú Sụn

NỮ ANH HÙNG VÕ THỊ SÁU

Ảnh: Sưu tầm


Chị đã làm nên những chiến công
Thêu hoa dệt gấm sắc cờ hồng
Đòn thù ác hiểm không hề sợ
Tra tấn xiềng gông vẫn tiến công
Tuổi trẻ hy sinh vì nghĩa lớn
Xuân thì chí khí giữ non sông
Anh hùng bất tử ngàn năm tỏ
Mãi rạng danh dòng máu Lạc Hồng
29/7/2020
Tú Sụn

THƠ VUI ĐỜI LÍNH

Ảnh: Sưu tầm


Đời lính phong trần có đúng không?
Thao trường, trận mạc chẳng sờn lòng
Biên cương, hải đảo triền miên lội
Lính này chắc chắn lính phòng không!

Đời lính thiệt thòi có đúng không?
Năm thì mười hoạ mới thoả mong
Đám quân thường trực trên hai bốn
Lính nào cũng phải lính phòng không!

Đời lính mủi lòng có đúng không?
Dập dìu bông tuyết với bông hồng
Tiếc thay điều lệnh và kỷ luật
Chớ hòng tán tỉnh, lại phòng không!

Đời lính phong tình có đúng không?
Đạo đức, thuỷ chung… đã nằm lòng
Cho dù cách trở triền miên vậy
Vẫn quyết kiên cường lính phòng không!

Đời lính huy hoàng có đúng không?
Lính cậu, lính kiểng, lính long nhong
Cơ quan, bệnh viện ngày tám tiếng
Làm gì có chuyện lính phòng không!
15/5/1980
Tú Sụn

CHUYỆN VỀ HAI NGƯỜI LÍNH

Ảnh: Sưu tầm, để minh hoạ


Hai người lính cùng ngày nhập ngũ
Họ có tên: người Tủi, người Thân
Ra mặt trận gian lao ác liệt
Thương yêu nhau đùm bọc ân cần

Họ dũng cảm kiên cường chiến đấu
Luôn xông pha đánh giặc hăng say
Họ bên nhau trên từng trận địa
Diệt quân thù không kể đêm ngày

Có những trận địch bao vây gắt
Đói nhiều ngày, nước hết từ lâu
Cọng rau rừng chia đôi qua bữa
Khát lại cùng uống nước vũng trâu

Cứ như thế qua từng chiến dịch
Qua vùng miền khốc liệt hoang tàn
Lúc thừa thắng xông lên truy quét
Trước quân thù dũng cảm hiên ngang

Sự sống “ngàn cân treo sợi tóc”
Đời chiến binh trải nghiệm khôn cùng
Giữa sống-chết không cần so tính
Chỉ có tình đồng đội bao dung

Rồi một trận công đồn ác liệt
Thân hy sinh còn Tủi trọng thương
Thân nằm lại chiến trường giá lạnh
Tủi đành về hậu cứ chữa thương

Kể từ đấy xa nhau biền biệt
Tủi sống đời tàn phế không chân
Thân vinh dự trở thành liệt sĩ
Được cộng đồng, tổ quốc tri ân

Thân về nằm nghĩa trang liệt sĩ
Hồn buồn rầu đất nước nhiêu khê
Bao công sức và bao xương máu
Giờ sang trang khó giữ lời thề

Mong đất nước hoà bình thống nhất
Cho dân mình hạnh phúc, ấm no
Đã quét sạch không còn bóng giặc
Sao vẫn còn loại giặc chức to?

Hồn liệt sĩ ngày đêm đau đáu
Giặc ngoại xâm tiêu diệt kiên cường
Giặc nội xâm! hững hờ, nhu nhược
Thấy dân mình khổ nhục mà thương

Là Thân nhưng thân không còn nữa
Còn hồn đau lởn vởn nghĩa trang
Nhìn xã hội tiếc đời trai trẻ
Dù nơi đây sạch đẹp khang trang

Còn với Tủi, trở thành tàn tật
Về sống đời lầm lũi dân đen
Tiền chính sách bấy nhiêu ít ỏi
Không vào đâu nên phải nghèo hèn

Ngước nhìn đời thấy mà thèm khát
Sao người ta biệt thự xe sang
Sao người ta dát vàng, nhung lụa
Còn dân đen cứ mãi lầm than

Làm cách mạng xoá bỏ bóc lột
Cho công bằng, hạnh phúc, văn minh…
Nhưng thứ ấy tìm đâu không thấy
Chỉ đem về danh hiệu thương binh

Thương binh thật, hữu danh vô thực
Với thân tàn, sức kiệt, vô phương
Quyết làm ăn, lại không vốn liếng
Sống dật dờ, thảm hại mà thương

Cứ mỗi lần nhớ về đồng đội
Ra nghĩa trang ôn lại… những lần
Nơi vắng vẻ đìu hiu lạnh lẽo
Gặm nhấm buồn, hai đứa Tủi, Thân
28/7/2020
Tú Sụn

ANH HÙNG NGUYỄN VĂN TRỖI

Ảnh: Sưu tầm


Là dân đất nước Việt hào hùng
Khí phách cương cường bởi hiếu, trung*
Đứng trước quân thù luôn bất khuất
Kề bên họng súng vẫn kiên trung
Vang lời đanh thép khinh khi giặc
Lớn tiếng hùng hồn trọng thuỷ chung
Khí chất anh hùng là thế đấy
Muôn đời anh Trỗi, mãi tôn sùng
27/7/2020
Tú Sụn
* Hiếu, trung: là hai trong bốn đức tính cao quý của con người.

CĂM HỜN

Ảnh: Đồng đội


Mười bốn tháng ba năm tám tám
Giặc Tàu nuốt sạch “tốt” sạch “vàng”
Chúng mưu đồ rắp tâm thảm sát
Cướp Gạc Ma, khốn nạn, hung tàn

Chúng xâm phạm chủ quyền trắng trợn
Vũ khí tấn công, pháo tầm xa
Chúng ngang nhiên đem ra sử dụng
Đoạt mạng sáu tư chiến sĩ ta

Bất chấp luôn thông lệ quốc tế
Ngăn cản tàu cứu hộ nạn nhân
Căm hờn này muôn đời sâu sắc
Lũ tham tàn, bành trướng vong thân

Chính đây là một vụ thảm sát
Lính công binh không thể đối đầu
Lấy màu máu ra mà chiến đấu
Cho mai sau con cháu hiểu sâu

Máu chiến sĩ đỏ tươi ngọn sóng
Nơi đất liền nước mắt thành dòng
Thù cướp nước âm thầm cay đắng
Chữ vàng, bốn tốt, phải đành lòng

Giờ Gạc Ma đất ta địch ở
Ngậm căm hờn chưa thể đấu tranh
Hãy đợi đấy! Bọn quân xâm lược
Sẽ có ngày phải trả máu tanh
8/7/2020
Tú Sụn
P/s: Viết nhân ngày đến thăm khu tưởng niệm chiến sĩ Gạc Ma ở Cam Lâm, Khánh Hoà.