CÔ GIÁO VÔ TƯ HÍ HỬNG*

Ảnh: Sưu tầm


Cho bé đến trường sớm
Vì điều kiện gia đình
Bị đưa ra cổng đứng
Thật là thiếu cái tình

Dưới tiết trời nắng nóng
Bé say nắng thì sao
Hay là bị bắt cóc
Thì giải quyết thế nao?

Cô còn đưa lên bục
Chụp hình vào za lo
Để phê bình khuyết điểm
Sai rồi cô ơi cô!

Cô vô tư hí hửng
Tưởng làm thế là ngon
Quên mình là cô giáo
Phải yêu quý trẻ con

Vì sợ mất thành tích
Lãnh đạo của Hải Phòng
Cứ phân bua, tránh né
Lèo lái chuyện cho xong

Tội cô không nặng lắm
Nhưng cũng phải rạch ròi
Cho cô rõ trách nhiệm
Vởi trẻ phải trông coi

Làm cô giáo không dễ
Thiếu ý thức là sai
Sốt đời phải mô phạm
Phải có tâm có tài
22/5/2020
Tú Sụn
* Đi học sớm hơn 15 phút, cháu bé bị bắt ra cổng trường đứng giữa trời nắng; cô giáo gọi lên bục giảng rồi chụp ảnh gửi hình phê bình trên nhóm Zalo.

THÔN LỘNG QUYỀN XÃ GIAN LẬN*

Ảnh: Sưu tầm


Không riêng gì Thanh Hoá
Tiếp đến là Hoà Bình
Chính quyền xã gian lận
Thôn lộng quyền, bất minh

Hộ người nhà quan xã
Hộ khá giả, hộ giàu
Xã đưa vào danh sách
Thành hộ nghèo như nhau

Là hộ nghèo thật sự
Hoặc là hộ cận nghèo
Trưởng thôn loại ra tất
Nói là đã thoát nghèo

Gói hổ trợ Covid
Thành ra đi nhầm nhà
Phát cho hộ khá giả
Hộ nghèo ngồi thở ra

Dân nghèo nêu thắc mắc
Thôn trưởng quát như gào
“Đến nhà tôi mà lấy”
“Nhà có ba con dao”!

Xã, thôn đều gian lận
Người dân nghèo bất bình
Cần xử lý nghiêm khắc
Pháp luật phải công minh
22/5/2020
Tú Sụn
* Người dân thôn Rậm tố khi thắc mắc quyền lợi hưởng tiền hỗ trợ COVID-19 đã bị trưởng xóm quát tháo “thiếu tiền đến nhà tôi mà lấy” kèm lời đe dọa nhà có 3 con dao.

THẬT BUỒN CƯỜI*

Ảnh: Sưu tầm


Thật buồn cười ông Nguyễn Văn Thắng
Đang kiêm Chủ tịch tỉnh Quảng Ninh
Làm thêm hiệu trưởng trường đại học
Ôi là quá mạo hiểm! Thật tình

Theo quy định làm việc công chức
Cả hai vị trí toàn thời gian
Thì làm sao ông đảm bảo được
Vậy sai rồi quan ơi là quan

Nếu hiệu trưởng vi phạm pháp luật
Bị truy tố xét xử ngồi tù
Thì còn đâu là quan đầu tỉnh
Trên đời này khôn quá hoá ngu
21/5/2020
Tú Sụn
* Chủ tịch tỉnh kiêm hiệu trưởng đại học: tỉnh nói ‘đúng quy định’, chuyên gia ‘buồn cười’

BỌN TÀU KHÔN THẬT*

Ảnh: Sưu tầm


Bọn Tàu chúng khôn thật
Còn lãnh đạo mình ngu
Nó lừa không dám kiện
Nó đểu không dám thù

Toàn dự án ngàn tỷ
Đem dâng cho Tàu làm
Tất cả đều thua lỗ
Chỉ có là Việt Nam

Tại sao không dám kiện
Hay há họng mắc quai
Tàu đã lại quả khủng
Giờ thì dám kiện ai?

Nạn tham nhũng, hối lộ
Đã làm ta cứng mồm
Bọn Tàu, vua đút lót
Có lỗ cũng ráng ôm

Thiệt hại thuộc Nhà nước
Giàu có thuộc quan ta
Chính phủ thì im ỉm
Nghe báo cáo, thông qua

Cả mười hai dự án
Thua lỗ cả mười hai
Bộ Công thương báo láo
Chính phủ đừng lọt tai

Càng làm sẽ càng lỗ
Vì thiết bị của Tàu
Luôn hư hỏng xoành xoạch
Thế đó làm gì nhau?

Tiền của dân đóng thuế
Lọt mười hai lỗ này
Nhờ lực lượng trăm triệu
Nếu không thì thả tay
21/5/2020
Tú Sụn
* Trong 12 dự án, doanh nghiệp chậm tiến độ, kém hiệu quả ngành Công Thương, hiện 5 dự án, doanh nghiệp có tranh chấp, vướng mắc hợp đồng EPC. Nhưng chủ đầu tư được khuyên không nên kiện vì ít khả năng thắng.

CÔ GIÁO QUÁ NHÂN ĐẠO*

Ảnh: Sưu tầm


Bị cáo là cô giáo
Gian lận điểm, thanh minh
“Muốn mở rộng cánh cửa
Tương lai cho học sinh”!

Nâng điểm con quan chức
Nâng điểm con nhà giàu
Còn nghèo mất cơ hội
Về chăn vịt trồng rau

Cô giáo quá nhân đạo
Ai mà cũng như cô
Ngành giáo giục thành loạn
Công bằng còn chi mô

Một câu nói bất hủ
Tất cả “ai cũng gù
Thẳng lưng là khuyết tật”
Sẽ lưu danh ngàn thu

Một câu nói tuyên bố
Bào chữa trót nhúng chàm
“Nâng điểm không nguy hiểm
Cho xã hội” Việt Nam

Khi chủ mưu nâng điểm
Ai cũng vì đồng tiền
Nhưng khi bị bại lộ
Phát ngôn như người điên

Không một chút mô phạm
Sao lại được làm thầy
Những người ấy mà dạy
Học sinh thành gì đây?
21/5/2020
Tú Sụn
* Bị cáo vụ gian lận thi cử tại Hòa Bình cho biết sở dĩ chấm nâng điểm là vì thương học sinh, muốn mở rộng cánh cửa tương lai cho các em.

NÔ TÀI CÓ MẮT NHƯ MÙ*

Ảnh: Sưu tầm


Ngay thủ đô Hà Nội
Có một viện bảo tàng
Hai ngàn ba trăm tỷ
Hiện tại đang bỏ hoang

Chiếm dụng một diện tích
Năm tư ngàn mét vuông
Suốt mười năm lãng phí
Nô tài không thấy buồn

Nơi Nô tài đông nhất
Mà có mắt như mù
Quá chối tai gai mắt
Thiếu tự trọng hay ngu

Nhìn thấy toà tháp lộn
Mà trong ruột lộn theo
Hiểu tại sao đất nước
Gần trăm năm vẫn nghèo

Toàn công thần, công bộc
Mà không chút động lòng
Đống tài sản nghìn tỷ
Suốt mười năm bỏ không

Khẳng định rất đáng trách
Quan chức của nước ta
Không một ai lên tiếng
Không một ai phiền hà
20/5/2020
Tú Sụn
* 54.000 m2 đất, 2.300 tỉ, và suốt 10 năm nay thậm chí chưa hoàn thành trưng bày để có thể đón khách. Chúng ta đang nói về bảo tàng Hà Nội, tòa tháp lộn – như cách gọi của người dân. Một biểu tượng đớn đau về sự lãng phí.

THỀ ĐỘC ĐỂ XIN ÁN TREO*

Ảnh: Sưu tầm


Phó chủ tịch thành phố
Giống bà bán thịt heo
Trước công đường thề độc
Để xin được án treo

“Nếu tôi có vụ lợi
Thì tôi bị xe tông”!
Hề! Ôi là hề thật
Thế mới đáng mặt ông

Chuyện độc nhất vô nhị
Chưa từng có bao giờ
Một quan chức có cỡ
Mà thề thốt bá vơ

Toà nghe quan thề độc
Vội tuyên án tù treo
Đó là chuyện có thật
Dối, “xin làm con heo”!
20/5/2020
Tú Sụn
* Cựu phó chủ tịch UBND TP.Mỹ Tho (Tiền Giang) Phan Văn Hoàng,”thề độc” trước tòa: Tôi thề sẽ bị xe đụng nếu có động cơ vụ lợi, tư túi. Tôi xin được hưởng án treo.

ĐỂ DÂN GIÁM SÁT TÀI SẢN CÁN BỘ*

Ảnh: Sưu tầm


Hầu hết quan đầu tỉnh
Có cửa rộng nhà cao
Sống thượng lưu nhung lụa
Nói mãi được chi nào

Đa số quan cấp bộ
Có cuộc sống giàu sang
Vợ con hưởng phú quý
Vẫn tự đắc hiên ngang

Phần lớn những ông tướng
Có biệt thự siêu xe
Vẫn nhơn nhơn kiêu hãnh
Dân nói Đảng có nghe?

Quan chức có quyền lực
Tất cả họ đều giàu
Gấp ngàn lương dồn lại
Dân nhìn mà thấm đau

Đừng có mà hình thức
Dân đã nói lâu rồi
Cả đơn thư tố cáo
Mà phớt lờ đó thôi

Thậm chí dân tố cáo
Quan tham thuê côn đồ
Hành hung, tạt a xit
Bởi thân cô thế cô

Thậm chí dân tố cáo
Bị vu khống, lu loa
Là Việt Tân phản động
Rồi đàn áp cả nhà

Dân thấp cổ bé họng
Nên nói chẳng ai nghe
Lâu nay vẫn nói mãi
Đảng, Nhà nước chán phè
20/5/2020
Tú Sụn
* Nhân đọc bài báo tienphong.vn: Tạo điều kiện để dân giám sát tài sản cán bộ.

BẢO HIỂM XE MÁY*

Ảnh: Sưu tầm


Bày ra bảo hiểm làm gì
Xảy ra tai nạn tức thì tự lo
Kêu bảo hiểm, lâu đến cho
Nếu có đến, nhiều lý do chối từ
Nhiêu khê hành xác đến nhừ
Nhận được bảo hiểm, ngắt ngư là thường
Nói thẳng ra quá nhiễu nhương
Đề nghị Chính phủ tỏ tường phân minh
Bảo hiểm xe máy nước mình
Cực kỳ vô lý, bất bình lâu nay
Mong Chính phủ để việc này
Dân tự nguyện, mong lắm thay lâu rồi
Nếu bắt buộc là lỗi thời
Béo bở doanh nghiệp, một đời dân oan
Không mua nộp phạt công an
Có mua thì đã rõ ràng mất không
Cách nào tiền cũng đi tong
Chó cắn áo rách, đau lòng trời ơi
Ô tô bảo hiểm đủ rồi
Đừng vơ vét quá dân thời oán than
19/5/2020
Tú Sụn
* Bảo hiểm phương tiện giao thông đối với mô tô, xe máy, xe đạp điện, đề nghị Chính phủ quy định để cho người dân tự nguyện mua, không bắt buộc, như luật gia Trần Thúc Hoàng đã nêu: không thể lập lờ để cho doanh nghiệp núp sau “họng súng của chính quyền”.
Bảo hiểm là doanh nghiệp. Họ kinh doanh và sống nhờ khách hàng. Họ không được phép dùng Công an làm công cụ “lùa” khách hàng vào “cái rọ” của họ. (Khẩu hiệu của Công an là “vì dân” chứ không phải vì doanh nghiệp kinh doanh bảo hiểm)(!).

LÀ MÙA LI BIỆT EM NỠ ĐÀNH VĨNH BIỆT

Ảnh: Sưu tầm


Mùa hạ là mùa của chia ly
Một thời áo trắng lưu bút ghi
Hẹn ước hoà vui năm học mới
Ngày ấy ngây thơ chẳng nghĩ gì

Năm tháng trôi qua hạ lu mờ
Tiếng ve, sắc phượng cũng thờ ơ
Quên đi mùa hạ, mùa li biệt
Chỉ còn đọng lại ở vần thơ

Hôm ấy màu xuân vắt sang hè
Văng vẳng ngoài xa rộn tiếng ve
Nhành phượng cong mình phun màu huyết
Xạc xào gió động mấy bờ tre

Em nói rằng em sợ hạ về
Xứ mình mùa hạ nắng lê thê
Tiếng ve inh ỏi càng nóng bức
Em thì đau ốm thấy buồn ghê

Cứ tưởng là em cũng vậy thôi
Qua được bao cơn bạo bệnh rồi
Lần này em nỡ đành vĩnh biệt
Hạ thành hoang vắng chỉ mình tôi
10/5/2020
Tú Sụn