THU ẢM ĐẠM

Sương giăng mờ mịt lối mòn
Người đi xa mãi có còn nhớ không
Hoa phai đẫm ướt sầu mong
Nắng phai chưa nhẹ nỗi lòng nặng đau
Trời thu chiều xuống thay màu
Vầng mây tím sẫm gieo sầu vô biên
Gió vô tình đậu bên hiên
Tái tê nỗi nhớ triền miên nỗi buồn
Lâu rồi đợi với trăng suông
Bên tai đồng vọng tiếng chuông não nề
Đâu nào cách biệt sơn khê
Mà thu ảm đạm, ê hề thê lương
Mỏi mòn chờ đợi vầng dương
Ấm lòng tủi hổ, niềm thương dâng tràn…
22/8/2017
Tú Sụn