CÙNG YÊU ĐƠN PHƯƠNG

Ảnh: Sưu tầm


Anh biết, mỗi chiều về
Lòng buồn xa tầm mắt
Một tâm hồn héo hắt
Đến phương trời xa xăm
Nhớ lại những tháng năm
Mình yêu thương nồng ấm
Một tình yêu sâu đậm
Tràn hạnh phúc ngút trời
Biết, giờ em chơi vơi
Giữa khung trời kỷ niệm
Mây chuyển hồng sang tím
Gió lui về non cao
Giữa tiết trời hanh hao
Trong em buồn vô hạn

Anh, mỗi chiều mỗi sáng
Ngóng về phương trời xưa
Dẫu tiết trời không mưa
Vẫn nghe sao lành lạnh
Một nỗi niềm canh cánh
Cứ trào dâng trong lòng
Giữa khung trời mênh mông
Lòng chơi vơi nuối tiếc
Cớ sao mình ly biệt
Cớ sao mình ly tan
Giờ tâm hồn miên man
Kỷ niệm xưa rạo rực

Hai con tim cùng thức
Nhưng ở hai phương trời
Hai tâm hồn hai nơi
Đều ngóng trông vô vọng
Biển muôn đời dậy sóng
Sao hai ta sóng ngầm
Cứ đơn phương âm thầm
Cứ đêm ngày dữ dội
Tim yêu đâu có tội
Mà ly biệt ly tan
Mà vướng mắc trái ngang
Kêu thấu trời chưa tỏ

22/11/2018
Tú Sụn