TÌNH GIÀ (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm

TÌNH GIÀ

Tuổi già là của thời gian
Tình yêu thì vẫn nồng nàn như xưa
Mắt nhìn vẫn cứ đong đưa
Con tim run rẩy như vừa mới yêu
Kệ cho hình dáng liêu xiêu
Kệ cho cũ kỹ với nhiều nhớ quên
Vẫn cứ anh, vẫn cứ em
Lụa tình vẫn cứ dệt thêm sợi vàng …
Và đêm vẫn cứ mơ màng
Rơi trong câu hát tình tang thuở nào
Hồi xuân là giấc chiêm bao
Ngọt ngào, ấm áp gửi trao: tình già !
Chẳng kể gần, chẳng kể xa
Chúng mình vẫn cứ thiết tha mặn nồng
Vẫn luôn là vợ là chồng
Già năm già tuổi, yêu không có già …

7.12.2021
T Tất

Hoạ bài TÌNH GIÀ của Trương Thị Tất-hoạ nguyên vận

TÌNH GIÀ
Đời người nương tựa thời gian
Ước may ấm áp thoát nàn ngày xưa
Tuổi già theo nhịp thoi đưa
Răng long tóc bạc lại vừa được yêu
Hợp tâm hợp tính cùng xiêu
Cho nguôi quá khứ đau nhiều chửa quên
Nảy tình anh với duyên em
Cho trời thu cũ hết thêm lá vàng
Giàu sang quý phái không màng
Trống kia dẫu thủng còn tang đấy nào*
Dâng tràn hạnh phúc xiết bao
Cho nhau dịu ngọt thương trao ngày già
Sánh vai đi khắp miền xa
Giận hờn chẳng xảy, dung tha, ấm nồng
Muộn mằn ân nghĩa vợ chồng
Tình yêu không tuổi nên không gọi già
7/12/2021
Tú Sụn
* Thành ngữ