NGƯỜI BÙ NHÌN (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm

TỪ THỨ QUY TÀO
Tác giả: Tôn Thọ Tường
Hiếu đâu dám sánh kẻ cày voi,
Muối xát lòng ai, nấy mặn mòi.
Ở Hán còn nhiều rường cột vững,
Về Tào chi sá một cây còi!
Mảng nghe nhớ mẹ khôn nâng chén,
Chạnh tưởng trông vua biếng giở roi.
Chẳng đặng khôn Lưu đành dại Nguỵ,
Thân này xin gác ngoại vòng thoi!

Hoạ bài TỪ THỨ QUY TÀO của Tôn Thọ Tường

ĐÔI ĐŨA BẾP
Tác giả: Bùi Hữu Nghĩa
Đã đẽo không nên cái búa voi,
Để làm đũa bếp nhắm ra mòi.
So lò ngũ đảnh chi sờn nóng,
Quấy vạc tam thai chẳng sợ còi.
Gặp cục than hồng đà sẵn gắp,
Giận con đòi dại khỏi cần roi.
Xông cơn nước lửa dư trăm trận,
Công nghiệp nay đà đáng mấy thoi.

Hoạ bài TỪ THỨ QUY TÀO của Tôn Thọ Tường

VỊNH HÁT BỘI
Tác giả: Phan Văn Trị
Đứa mắc ghẻ ruồi, đứa lác voi,
Bao nhiêu xiêm áo cũng trơ mòi.
Người trung mặt đỏ đôi tròng bạc,
Đứa nịnh râu đen mấy sợi còi.
Trên trính có nhà còn lợp lọng,
Dưới chân không ngựa lại giơ roi.
Hèn chi chúng nói bội là bạc,
Bôi mặt đánh nhau cú lại thoi.

Hoạ bài TỪ THỨ QUY TÀO của Tôn Thọ Tường

NGƯỜI BÙ NHÌN
Nghều nghễu giữa đồng thấy tưởng voi
Soi nghiêng kẹp lép giống con mòi
Thiếu răng nên để tương tồn lọ
Chẳng miệng mà như mép hữu còi
Chuột bọ khinh hình bu kiếm hạt
Chim muông sợ dáng đứng cầm roi
Lúa ngô đúng vụ đà thu hoạch
Vô dụng gió lùa lượn tựa thoi
26/1/2022
Tú Sụn