NHỚ MONG


Nắng chiều le lói chiếu xiên
Vầng mây mỏng mảnh nghiêng nghiêng trên đồi
Xa em ngần ấy ngày rồi
Chiều về cô quạnh bồi hồi nhớ mong
Thả hồn vào khoảng hư không
Để mơ, để mộng viễn vông vô bờ
Yêu em từ ấy đến giờ
Thòm thèm nỗi nhớ, thẫn thờ nỗi thương
Chiều về lòng dạ vấn vương
Nhớ mong, mong nhớ biết nhường nào so
Duyên này là của trời cho
Anh yêu, anh quý, anh lo cả đời
Yêu em nhiều lắm em ơi
Non cao không sánh, biển khơi không tày
Ước mơ sẽ đặng một ngày
Chúng mình là kẻ ăn mày của nhau
Để rồi muôn vạn ngày sau
Hồng hoang đương đại, bể dâu tỏ tường
6/7/2017
Tú Sụn