THIẾU EM

Ảnh: Sưu tầm


THIẾU EM
(Lộc lư ngũ bộ)

Thiếu em vàng ngọc cũng bằng không
Nỗi nhớ người xưa cứ chất chồng
Chậu kiểng héo khô đâu nảy lộc
Vườn lan xơ xác chẳng nên bông
Ngày qua đắng đót tràn dòng lệ
Đêm đến miên man hết giấc nồng
Khuất bóng giữa chừng đau tiếc nuối
Bao năm cách biệt chỉ hoài mong

Lạnh lẽo u sầu tựa tiết Đông
Thiếu em vàng ngọc cũng bằng không
Huệ đào héo úa đâu màng tưới
Mai cúc cằn teo hết muốn trồng
Cỏ mọc rêu tan cùng Hạ nắng
Hoa tàn nhuỵ rã với Thu phong
Quạnh hiu ngõ vắng bao ngày tháng
Nuối tiếc hương xưa mãi đắng lòng

Một mình lủi thủi tận đồi thông
Mặc gió kệ mây lượn phía đồng
Đầy cảnh trăng hoa đâu ấm áp
Thiếu em vàng ngọc cũng bằng không
Trời sầu sương trải lên màu tím
Đất uất dương phai mãn sắc hồng
Nghĩ ngợi bao điều gan quặn thắt
Đêm trường thao thức ánh đèn chong

Chiều xuống nhìn lên ước viễn vông
Non cao biển rộng cứ mơ mòng
Đìu hiu ảo tưởng tâm gò bó
Đau đáu tương lai ý thả rong
Nhiều mối bướm ong còn lạnh nhạt
Thiếu em vàng ngọc cũng bằng không
Hết rồi duyên nợ đôi mình thật
Tâm nguyện hồn đơn chớ sổ lồng

Khắp vùng xanh thẳm rộng mênh mông
Bóng mía chơ vơ đứng trổ ngồng
Giá buốt sương mù bay ngược núi
Hanh hao nước đục chảy xuôi dòng
Buồn tênh cây cối nương triền dốc
Man mác bọt bèo tựa bến sông
Đời sống hững hờ vì cách biệt
Thiếu em vàng ngọc cũng bằng không
21/11/2022
Tú Sụn