ĐÊM VỀ KHUYA (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm


CẢNH ĐÊM KHUYA

Màn đêm đỏ rực lẫn sao trời
Ngửa mặt lên nhìn bỗng nó rơi
Một quãng mây vàng phơ phất đảo
Trùng phương nguyệt ảo nát tan rời
Ngang đồi vó ngựa vang ầm ĩ
Dọc núi cây rừng ngã tả tơi
Chững lại qua đường nghe tiếng hỏi
Dừng chân có kẻ nhận ra rồi!
02.11.2021
Thơ: Giang Hoa

————————-

Hoạ bài CẢNH ĐÊM KHUYA của Giang Hoa-hoạ nguyên vận

ĐÊM VỀ KHUYA
Tinh tú hoa đăng tận cuối trời
Màn đêm lành lạnh đẫm sương rơi
Chim muông lặng tiếng không còn hót
Ếch nhái inh tai chẳng chịu rời
Ông lữ lui cui ngồi đội nón
Bù nhìn ưỡn ngực đứng mang tơi
Nhà bên cửa đóng đèn không sáng
Chắc đã thôi mong cũng ngủ rồi
14/11/2021
Tú Sụn

______________

HỌA:
Thi Đường Xuân

MÀN ĐÊM
———-

Tỏ sáng màn đêm rực rỡ trời
Trông ngàn ánh tỏa ngưỡng nào rơi
Vầng mây úa sạm trăng vừa đảo
Gió thổi làn loang những mạn rời
Ngọ giỡn đùa vui làm náo cả
Thêm buồn ảo não xác hồn tơi
Nàng duyên phúc lại gần thân hỏi
Thiếp phận còn sang mãi để bồi
—-
Thơ: Đường Xuân 2 11 21
____________

HỌA:
Văn Đê

VÓ NGỰA
———–

Vó ngựa từ xa vọng cuối trời,
Dần theo ánh mắt rộ sườn đồi.
Hào Quang phổ chiếu đêm hừng sáng,
Ráng phủ bao trùm ánh chiều rơi.
Ẩn hiện mù sương mờ khỏa lấp,
Che trùm nhạc trỗi vọng bày khơi.
Không gian ánh lửa nung màu máu,
Dậy tiếng hò reo cảnh loạn thời…

Thơ: (02/11/2021.Văn Đệ.).
____________

HỌA:
Nguyễn Khắc Xuân

KHÓC BẠN
———–

Đêm khuya nhớ bạn ngẩng nhìn trời
Dạ xót thương người lệ bỗng rơi
Những tưởng sân hoè vui bất tận
Ngờ đâu gốc quế vội xa rời
Nỗi niềm ai tỏ đau nguồn cội
Chinh chiến một thời ngỡ đã tơi
Cầu mong siêu thoát nơi an ngoạ
Số phận trên cao đã định rồi..
—-
Thơ: Khắc Xuân 2- 11-2021
____________

HỌA:
Nghi Chu The

HOÀNG HÔN BUỒN
————

Đỏ rực hoàng hôn một góc trời
Trông mà chỉ có nỗi buồn rơi
Từng cơn gió thoảng còn lưu luyến
Một áng mây bay thấy khó rời
Cõi dạ bâng khuâng lòng mãi ngán
Tâm hồn rối loạn gỡ không tơi
Lấy ai chia sẻ cho vơi bớt
Lạc lõng mình ta nhận cả rồi.
—-
Thơ: Nghi Chu The
____________

HỌA:
Võ Văn Thuận

VÔ ĐỀ
——–

Khung cảnh màn đêm đỏ rực trời
Nhìn xem hướng biển vị sao rơi
Sông tràn nước lũ dòng đan sóng
Biển lặng, sa mưa, tuyết rã rời
Triền núi bên kia đoàn ngựa nghĩ
Đồi cao ,suối chảy lũ dê bơi
Lắng nghe tiếp chuyện dân làng hỏi
Lặng lẽ vừa xong nhận lỗi rồi
—-
Thơ: Võ Văn Thuận
____________

HỌA:
Hung Tien Vo

VÔ ĐỀ
——–

Đông phong khuôn nguyệt giữa mây trời
Vũ trụ xoay vần mãi chẳng rơi
Ánh sáng bóng đêm thời lại đảo
Không gian khoảnh khắc cõi đâu rời
Hoang vu mạch sống đương âm ỉ
Tĩnh lặng mầm sinh thở mấy hơi
Kỵ mã lưng đồi sương gió hỏi
Về đâu thiết cước mộng mơ phơi
—-
Thơ: Tiến Hùng
____________

HỌA:
Mui Nguyen

BỨC PHÙ ĐIÊU
———–

Kỵ sỹ ghìm cương lúc đỏ trời
Lưng đồi quạnh quẽ bóng chiều rơi
Nhìn lên gió lộng rừng tơi tả
Trở xuống đường quang ngựa rã rời
Giữa cảnh trăng vừa nhô ngọn núi
Bên bờ thác lạnh đổ trùng khơi
Đằng kia có kẻ giờ mong đợi
Đứng dõi hoàng hôn lạc ngả rồi
—-
Thơ : Mui Nguyen:02.11.2021
____________

HỌA:
Su Huynh

TRỜI VỀ ĐÊM
———-

Đêm khuya vắng vẻ chỉ sao trời
Thỉnh thoảng một vì sao lại rơi
Góc phố phía tây vài ánh sáng
Đằng đông nhấp nháy ánh mây rời
Xóm trên thỉnh thoảng vang gà gáy
Làng dưới phong dày lá tả tơi
Thổn thức lưng đồi cây cối thở
Đằng đông nhộn nhịp có tiếng rồi ./-
—-.
Thơ: Huỳnh Sự -02.11.2021
____________

HỌA:
Hoàng Minh Thảo

TRÁCH GIẬN TÌNH
———–

Họ dứt tình yêu dễ vậy trời
Bao ngày thục nữ lệ trào rơi
Đau hồn rẽ nhạn tâm rầu rĩ
Nát dạ lìa quyên trí rã rời
Nỗi thẫn thờ trông màu rũ héo
Niềm ngơ ngẩn đợi sắc nhầu tơi
Âu sầu mãi trách đời đen bạc
Ghét giận người ta cũng muộn rồi!
—-
Thơ: Hoàng Minh Thao-02/11/2021
____________

HỌA:
Nguyễn Văn Hoè

KINH TRÍ TUỆ
————

Ga tê,ga tê*, quá tuyệt vời
Cố lên,cố lên, các bạn ơi
Nhờ thuyền bát nhã xa điên đảo
Nương kinh trí tuệ, khổ lụy rời

Bờ giác bên kia nay đã đến
Bến ngộ viên thành được tới nơi
Ba la ga tê*chứng đắc quả
Bồ tát liên hoa chín phẩm ngồi
—-
2/11/21- Thơ: Nguyễn Văn Hòe
___________

HỌA:
Nguyễn Thy

SAO RƠI
——–

Đêm khuya lặng ngước mắt lên trời
Bất chợt ta nhìn thấy sao rơi
Sóng bước bên người thương chẳng đoạn
Êm ngồi cạnh kẻ ái không rời
Thăng trầm cuộc sống buồn phận bạc
Khổ ải tâm hồn rách tả tơi
Để rớt hồn thơ vào trống vắng
Sương pha tóc bạc tới nơi rồi.
—-
Thơ: Nguyễn Thy – 02-11-2021
____________

HỌA:
Đỗ Dũng

CÓ CHĂNG ?
== |?| ==

Hoàng hôn đỏ rực phía chân trời
Vẫn còn le lói ánh hồng tươi
Ngước nhìn quầng mây như ai vẽ
Hình hoạ chiến mã lướt ngang đồi

Nghe gió vù vù như ngựa hí
Chim chóc cây cối cũng tả tơi
Lắng lại nghĩ suy lòng tự hỏi
Có chăng chuyện đó ở trên đời
—-
Thơ: Đỗ Dũng
____________

HỌA:
Diệu Hương

VỀ ĐÊM
———-

Về đêm tối mịt ở lưng trời
Vệt chớp sao nhường chỗ tưởng rơi
Chợt sấm ngưng hình mây bỗng đổ
Mà trăng mượn gió vẫy tay mời
Chuông chùa gióng một hồi thong thả
Tiếng mõ se lòng dạ nghỉ ngơi
Mỗi buổi qua ngày ta lại hỏi
Ngày mai có thể sẽ xa rồi
—-
Thơ: Diệu Hương
____________

HỌA:
Duong Quang Hớn

KỲ LẠ ĐÊM KHUYA
———-

Vệt sáng kéo dài phía cuối trời
Một câu ước nguyện lúc sao rơi
Ngã thân theo dõi vầng mây đảo
Trùng nguyệt trời cao tan nát rời

Vó ngựa ngang tai nghe nhức óc
Thúc kèn xung trận giặc rối tơi
Hồi quân nghe tiếng ai kêu hỏi
Ró biết người thương nhận hiểu rồi .
—-
Thơ: TMB 3/11/2021
___________

HỌA:
Bất Tử Nhân

NẠN TRẦN
———–

Đêm thu mờ ảo ánh trăng Trời
Thỉnh thoảng vọng vang trái rụng rơi
Hướng thị đỏ xanh đèn nhấp nháy
Cảnh quê lóe sáng xẹt sao rời
Nạn trần đưa đẩy đời hoang phế
Nghiệp dịch tăng dần kiếp tả tơi
Hạ thế sầu vương đường tử cận
Oan khiên tội báo hoạ đương thời
—-
Thơ: Nhân Bất Tử
____________

HỌA:
Sinh Pham

RỰC SÁNG VỪNG ĐÔNG
———– ngũ độ thanh

Rõ thích vừng đông rực tỏa trời
Cho lòng cảm xúc dịu trào rơi
Mây nhòa ảnh ngựa kìa lan tới
Nhật ánh bình minh diễn trả rời
Cảnh núi xem ngần đêm thẫm lộ
Con đường mở rạng nắng vàng tơi
Ừ nghe nhịp bước chuông lùa nhả
Giấc ngủ màng mơ được lãng rồi
—-
02/11 Thơ: Phạm Văn Sinh
____________

HỌA:
Long PhươngMai

725. BÓNG CÒN ĐÂU
—————

Lá rụng tàn thu rũ nẻo trời
Buông chiều cứ mặc nỗi buồn rơi
Liền như cảnh vắng người đang hẹn
Mới tựa tình sâu kẻ đã rời
Dẫu gửi sầu gieo hoài gió lặng
Hay tràn mộng nhớ sẽ lòng tơi
Rồi ai vẫn đắm ngày xưa vậy
Ngỡ bóng còn đâu chỉ nghẹn lời .
—-
03112021. Long PhươngMai
_____________

HỌA:
Nguyễn Tôn Tuấn

SỐNG YÊN RỒI
————

Tàn đêm rực rỡ phía chân trời ,
Ngủ dậy sương trườn rũ lá rơi !
Lũ bướm bay vờn quanh nụ đảo ,
Bầy ong lượn tới quẩn hoa vời !
Nhào lên vỗ cánh chim nhào tới !
Lộn xuống xoè đuôi cổ giỡn lời !
Ngõ xóm người qua lòng rộn khởi ,
Bà con cảm nhận sống yên rồi !
—-
Hạ Long 3/11/2021
Thơ: Tôn Tuấn
____________

HỌA:
Nguyệt Lê

MƯA
———-

Nhìn mây kín phủ lạnh khung trời
Tí tách bên thềm những hạt rơi
Bến hẹn con đò trôi biệt khuất
Đường yêu cánh nhạn lướt xa rời
Cho dòng lệ đẫm phai màu tóc
Để giọt mưa dầm bạc áo tơi
Giấc mộng trăm năm nào vẹn vẻ
Tình duyên một thuở rã tan rồi.
—-
Thơ: Nguyetle – 3/11/2021
____________

HỌA:
Hồ Phúc Trung

CẢNH ĐÊM
———– (Ngũ độ thanh)

Thưởng Nguyệt đề thơ giữa đất trời
Sương mờ vạt áo cũng vừa rơi
Tình nhân vó ngựa còn mê mải
Lãng tử bành voi chớ rụng rời
Tởm mấy quan trường thân thịt mỡ
Ghê vài học sĩ xác mồng tơi
Nhà quê vẫy bút thành âm nhạc
Cuối hạ đầu đông thỏa mãn rồi.
—-
Thơ: Quỳnh Lưu: 3-11-2021- HPT
____________

HỌA:
Đỗ Lập Hào

VỌNG XƯA
———–

Nghe tiếng ai than phía cuối trời
Hình như có cả bụi mưa rơi
Lơ phơ cuống lá vờn chao đảo
Lất phất cành cây ngã rụng rời
Bỗng nhớ chiều bên giàn cánh mướp
Chợt thương sáng ở giậu mùng tơi
Một lời thề ước là nên nghĩa
Huống những còn gieo sự đã rồi.
—-
Thơ: ĐLH 3-11-2021
___________

HỌA:
Trong Hai Phan

)__ GHÉT RỒI … !!!

Ghét tỏ .. ai nè .. lạnh lẽo trời ..!
Bởi rõ .. em buồn .. miết lệ rơi .. !
Cửa ngõ .. mong chờ .. sao hổng tới ..!
Nghe sầu .. ủ rũ .. bước chân rời ..!

Hà yêu .. thẹn ngỏ .. mình ơi í ..!
Dạ hững .. hờ chi .. trách tả tơi ..!
Dỗi giận .. xa rồi .. mây gió hỏi ..!
Trăng mờ .. bóng lẻ .. ngã chơi vơi ..!
—-
Thơ: Trọng Hải – 3/11/2021
____________

HỌA:
Hùng Bùi Đình

TRĂNG KHUYẾT NỬA
————-

Tầng không rực rỡ ánh sao trời
Tuyệt mỹ sắc màu tỏa rạng ngời
Ngó dọc làn mây đang ghẹo giỡn
Nhìn ngang ngọn gió lại đùa chơi
Cung hằng lấp lánh soi muôn nẻo
Gác cuội long lanh chiếu khắp nơi
Những tưởng vầng trăng không khuyết nửa
Vậy mà nguyệt tủi chẳng đầy vơi
—-
Thơ: HUNG BUI ĐINH 03/11/2021
____________

HỌA:
Văn Hiến

ĐÊM CÔ ĐƠN
————-

Bóng tối dần rơi tự nóc trời
Màn đêm buông xoả khắp nơi nơi
Một vùng tinh thú chưa vươn tới
Khắp nẻo vầng dương đã vội rời
Hoà nhạc ễnh ương cùng ếch nhái
Soi đèn đom đóm với ma tơi ( trơi )
Cô đơn từ đó ùa nhau đến
Biết tỏ cùng ai , khó lắm rồi !
—-
Thơ: Văn Hiến ( 03/11/2021)
____________

HỌA:
Lê Đức Chưởng

ĐÊM CHỢT HIỂU
————-

Hồng loang một mảng phía chân trời
Tận đáy trùng dương tinh tú rơi
Giữa khoảng màn đêm cơn gió rít
Lưng chừng ánh sáng mảnh trăng rời
Ùn ùn nước đổ đê tràn vỡ
Xô xát cành nghiêng lá tả tơi
Cảnh vật hãi hùng dâu hoá bể
Vô thường sự thế nhản nhan rồi
—-
Thơ: Lê Đức Chưởng
____________

HỌA:
Tiến Văn

CẢNH TÌNH GIÓ MÂY.
———-

Gió nghịch giông đùa mãi chả rơi
Trăng xuyên rạng rỡ áng mây trời
Đông nhìn lẩn quẩn thường lui tới
Hạ ngắm mơn man vãng cách rời
Ngẫm kiếp phong trần vui thú hỡi
Thương người lãng tử tuyệt vời ơi
Nhưng mình để ngó thầm mơ bởi
Chỉ biết mừng thay cũng đặng rồi.
—-
03/11/2021/Tiến Văn.
___________

HỌA:
Trongky Manh

VÔ ĐỀ
———

Ngước mặt nhìn lên giữa khoảng trời
Sao buồn khắc khoải dõi niềm rơi
Thờ ơ bóng vạc âm thầm lủi
Lấp lửng vầng trăng nhẹ nhõm rời
Tiếng vọng làng trên vồn vã điểm
Câu hòa bản dưới hững hờ tơi
Ai về đất mẹ ân tình giữ
Gửi mấy vần thơ đẹp nghĩa rồi.
—-
Thơ: Trọng Kỳ
_____________

HỌA:
Võ Hoài Giang

SAO BỔN MỆNH
————

Đố ai đếm được mấy sao trời?
Thử nhẩm hằng hà ánh sáng tơi
Mỏi mắt lờn vờn trăm ảnh ảo
Buồn mi lẩn quẩn vạn tia rời
Đi cùng số phận tinh cầu hiện
Gắn mãi con người bạc phận rơi
Khẽ nguyện tâm hồn luôn giữ đức
Ngày mai chẳng biết biệt tăm rồi..
—-
Thơ: Hoài Giang
____________

HỌA:
Phạm Tuyết

NGẮM SAO ĐÊM
————

Tựa cửa nhìn sao chiếu đẫm trời
Khi mà vụt điểm sáng vừa rơi
Từ lâu vẫn ước duyên ngời ngợi
Đến phải còn mơ mộng rã rời
Khỏe sẽ lìa xa miền lạnh tối
Vui vì thoát được cảnh mùng tơi
Mùa thu nguyệt tỏ sương tràn lối
Đã đợi ngày mai tỏa nắng rồi
—-
Thơ: Phạm Tuyết 3/11/2021
____________

HỌA:
Ngò Tạ

KHÚC KHẢI HOÀNG
————-

Hoàng hôn đỏ rực sắc mây trời
Tuyết lạnh bao trùm khoảng trống rơi
Chiến trận tan hoan người trở lại
Ngựa vui chiến thắng kỵ binh rời
Phương sầu máu chảy đầm sa trận
Cảnh tựu đoàn Quân, giáp tả tơi
Chén rượu huỳnh tương chào buổi đợi
Nâng ly chiến thắng phút yên thời.
—-
Thơ: Tạ Ngò
____________

HỌA:
Nguyễn Xuân Vàng

CẢNH ĐÊM KHUYA
———-

Tối trẫm còn theo mộng đuổi trời
Sao quầng ám nguyệt ngỡ tàn rơi
Vòm mây xuất hiện như quần đổi
Cảnh sóng bùng quây tựa vãi rời
Lặng lẽ chân người men chỏm đá
Âm thầm bóng phượng ủ màn tơi
Tầm khuya vó ngựa dồn chân hỏi
Đã tưởng người sang bạn nhớ rồi.
—-
Thơ: NGUYỄN XUÂN VÀNG
Ngày 03.11.2021
____________

HỌA:
Quang Huy Nguyen

CHUYỆN HẾT RỒI
————–

Trở lại bao năm cách nẻo trời
Thu vừa giã biệt lá đầy rơi
Đường tơ quạnh quẽ hồn tê tái
Ngõ ái đìu hiu dạ rã rời
Cứ tưởng còn đây hàng vạn tuế
Ngờ đâu đã phá bụi mồng tơi
Người qua chẳng thấy giờ sao hỏi
Lặng lẽ nhìn quanh chuyện hết rồi.
—-
Thơ: Quang Huy .3.11.2021
____________

HỌA:
Mai Kiết Khánh

PHƯƠNG TRỜI MÂY PHỦ
————-

Mây mù bay phủ một phương trời
Gió thổi hiu hiu lách tách rơi
Ảm đạm trời chiều thêm lạnh buốt
Muôn ngàn chim én lượn tung rời
Mày râu tóc bạc còn non dạ
Khổ cực đăm chiêu thấy tả tơi
Thôi thế anh hùng nên bỏ cuộc
Buông dao chúa tể lánh xa đời.
—-
Thơ: Khánh Mai ngày 3-11-2021.
___________

HỌA:
Nguyễn Đường

MÀN ĐÊM
————

Xé toạc màn đêm một góc trời
Trong chùm sáng rực có sao rơi
Khuya mà kẻ tỉnh còn thao thức
Rạng sáng người say đã rã rời
Bão đánh nát tan hàng trứng cá
Lụt tràn gãy đổ giậu mồng tơi
Sau mưa tạnh ráo chờ xuân đến
Hạnh phúc bên nhau thế đủ rồi
—-
Thơ: Huyền Đương
____________

HỌA:
Mai Kiết Khánh

MÀN ĐÊM
———

Tô lục màn đêm ánh lửa trời
Muôn ngàn vẻ đẹp tợ sao rơi
Vầng mây cuốn quyện thêm u ám
Gió thổi lượn qua mát lạnh rời
Trong cõi phù sinh vui náo loạn
Tình trường ảo não vía hồn tơi
Cô nàng chải tóc bên bờ suối
Nước rợn long lanh thấy bóng rồi!
—-
Thơ: Khánh Mai ngày 6-11-2021
___________

HỌA:
Thích Như Hiền

SUỐI LONG TUYỀN
————

Bóng nguyệt đêm về ý lã lơi
Long tuyền suối mát mãi đương thời
Nam thi hiểu thấu hồn thơ thới
Nữ sĩ tình nồng thắm khắp nơi
Thắp sáng niềm tin nhiều đổi mới
Nâng tầm trí tuệ các người ơi
An bình – Hội nhập đồng phơi phới
Phố cổ – Chùa cầu trí thảnh thơi.
—-
Thơ: Thích Như Hiền
___________

HỌA:
Tat Ha

SUY NGẪM
————-

Khuya cảnh mình ta tỏ sao trời
Trong lòng hoang hoải lẫn chơi vơi
Ngó nghiêng bốn phía hồn chao đảo
Định xác mười phương ngẫm sự đời
Qua rồi cung đoạn vương rầu rĩ
Dừng chốn thảo nguyên nghỉ thảnh thơi
Trăm bề lối nẻo trong bản ngã
Một hướng trời ban đã định rồi
—-
Thơ: Tat Ha
_____________

HỌA:
Ngọc Nhẫn

KHÚC TƠ ĐỒNG
————-

Vó ngựa rền vang giữa khoảng trời
Lưng đồi dốc thoải cát tràn rơi
Năm chàng hiệp sĩ cùng phi xuống
Một dải màn cây lá rụng rời.
Bóng nguyệt viền lên tìm chỗ nghỉ
Bên dòng suối chảy ngắm thuyền bơi
Vời nghe vọng tiếng đàn ai thả
Chạnh khúc đồng tơ dạ rối bời !
—-
Thơ: VNN *
____________