PHỔ PHONG QUÊ ANH

 


PHỔ PHONG QUÊ ANH

(Phần đầu và cuối của bài hát viết theo nhạc âm hưởng dân ca của nhạc sỹ Trần Tiến)

Ân tình ngọt ngào yêu thương
Đêm ngày một lòng ước mong
Sống bên nhau hoài, với anh đi về
Chốn quê thiên thần tuổi thơ
Êm đềm tha thiết mộng mơ
Dáng quê xinh đẹp, mến yêu suốt đời
Quê anh đồi núi trập trùng
Xanh triền gió lượn gợn thung
Quê anh đồng lúa trĩu vàng
Nắng gieo sợi nhớ nắng tràn bờ tre
Quê anh ruộng bắp vuông mè
Khoai bùi mía ngọt đường thanh
No cơm ấm áo thắm tình
Phổ Phong mến mộ lòng thương dạt dào
(Chuyển xuân nữ):
Quê anh đó
Có con đường vào xóm nhỏ
Đưa em về với thảm cỏ ngàn hoa
Toả bát ngát hương thấm đẫm chan hoà
Cảnh quê đẹp quá ôi sum suê trái cành
Bên bờ sông với dòng nước biếc xanh
Đồng trên xóm dưới yên lành nên thơ
Núi Xương Rồng đẹp như mơ
Lòng em xao xuyến ngẩn ngơ bồi hồi (hát nối)
Quê mình đẹp lắm anh ơi
Điệp trùng rừng thẳm đầy vơi nỗi lòng
(Chuyển hồ quảng):
Về đây mới thoả ước mong
Mến yêu tha thiết cánh đồng vàng ươm
Khắp vùng quả ngọt hoa thơm
Nhà nhà mái ngói thay tôn từng ngày (dựng)
Đường thôn giờ đã đổi thay
Bê tông sạch đẹp rộng dài văn minh
Gió lay bông bắp rung rinh
Anh ơi ngây ngất thắm tình quê anh
Xóm làng rợp bóng cây xanh
Dân quê đôn hậu hiền lành thân thương (dựng)
Với em… ơ ơ… với em thêm một quê hương
Để yêu để nhớ, vấn vương thương hoài
(Vè Quảng):
Em về Đức Phổ (mà) hôm nay
Miền quê mới mẽ đổi thay quá nhiều
Chiến tranh tàn phá (mà) đói nghèo
Thiếu cơm rách áo bám theo một thời
Giờ đây… ớ ơ giờ đây cuộc sống (mà) thảnh thơi
Bàn tay cần mẫn, ôi cuộc đời… cuộc đời sang trang
(Chuyển hò ru con):
À ơi… Vĩnh Xuân, Tân Phong, Gia An
Chớ nghề đót truyền thống vẻ vang quê nhà
À ơi… Hiệp An, Hùng Nghĩa ngàn hoa
Chứ rực vườn đẹp xóm lượt là đường…ớ… quê
(Hò Quảng):
Cho em một chốn đi về
Cho em say đắm mải mê nơi này
Về đây… về đây vui với cỏ cây
Về đây đã được đong đầy yêu thương
Em đi qua khắp con đường
Ngắm quê hương mới tình thương dạt dào
Trung Liêm, Vạn Lý vùng cao
Trùng trùng rừng núi, ôi chao ngỡ ngàng
Đúng là biển bạc rừng vàng
Nơi này tươi đẹp, buôn làng, buôn làng yên vui
(Âm hưởng dân ca):
Thanh bình một thời trông mong
Nhớ ngày đạn lạc bom rơi
Nhớ khi lũ giặc quét vây xóm làng
Chiến tranh điêu tàn đã qua
Đến giờ mái ngói mọc lên
Tương lai hứa hẹn sang trang ấm nồng
Quê anh đẹp lắm anh à
Quốc lộ nối dài nguy nga
Liên thôn cận xóm ven đồng
Gió se nắng nhạt trọn lòng nhớ nhau
Thời gian dù có phai màu
Quê mình như lời mẹ ru:
Chiều chiều lại nhớ chiều chiều
Nhớ nồi cơm nguội nhớ niêu nước chè
Tú Sụn