DÙI ĐÁNH ĐỤC THÌ ĐỤC ĐÁNH SĂNG*

Ảnh: Sưu tầm


Nhìn vào bữa ăn học trò
Vừa chảy nước mắt, vừa lo, rụng rời
Chút rau, cơm có thế thôi
Thực phẩm vừa hẩm vừa ôi tanh rình
Phụ huynh thương lấy con mình
Hỏi cho ra lẽ, thực tình đớn đau
Vậy là bọn họ hè nhau
Chia năm xẻ bảy trên đầu trẻ thơ
Muốn trúng thầu phải trên cơ
Bỏ hàng trăm triệu mới mơ được làm
Huê hồng, lệ phí cũng cam
Qua hàng chục cửa, quan tham cực kì
Từ phòng giáo dục trở đi
Đến Ban giám hiệu, gì gì…đều lo
Giáo viên cũng phải cơm no
“Cấu véo” từ đó ai cho đâu nào
Vậy nên chớ hỏi tại sao
Mặt mày bọn trẻ xanh xao, bạc màu?
Cơm học trò thấm nỗi đau
Lương tâm, trách nhiệm nát nhàu như tương
Nhìn học trò thấy mà thương
Tương lai đất nước, học đường, chua cay
Lãnh đạo đâu! Hãy ra tay!
Để “dùi đánh đục” thế này được chăng
Lại rồi ” thì đục đánh săng”
Làm cho “héo hắt” suất ăn học trò
6/10/2019
Tú Sụn
* Khắc phục chuyện “cấu véo” suất ăn của trẻ chỉ trông vào lương tâm của những người có trách nhiệm biết áy náy, hổ thẹn thì biết đến bao giờ? Bao nhiêu cửa phải chi hoa hồng cho nên suất ăn của học trò phải teo tóp lại là dĩ nhiên.