NỖI BUỒN ĐÀ NẴNG

Ảnh: Sưu tầm


Vui buồn lẫn lộn lâu nay
Nghĩ suy thấu đáo mà cay trong lòng
Cầm tay dưới ngọn cờ hồng
Bao nhiêu xương máu chất chồng làm nên
Ghi xương khắc cốt* nào quên
Anh hùng, liệt sỹ… viết lên sử vàng
Dẹp xong xâm lược, bạo tàn
Dựng xây đất nước hiên ngang, tự hào
Biết bao kỳ vọng ước ao
Thành phố tươi đẹp, đồng bào ấm no
Làm cầu thay những con đò
Xoá bỏ nhà chồ, dự án mọc lên
Muốn cho phát triển vững bền
Mong cho dân chủ trong nền văn minh
Bao người hiến trọn bình sinh
Xứng danh công bộc, thắm tình quan – dân
Nhìn xa rồi lại nhìn gần
Vẫn còn có kẻ mọt dân làm càn
Bất ngờ dẫn đến hoang mang
Thực hư đã rõ, muộn màng xót xa
Bây giờ Thành phố rực hoa
Xông xênh phố thị gọi là khang trang
Công viên, đường sá, cảnh quan…
Thoạt nhìn nhung lụa, giàu sang khắp đều
Lụn đèn hết tỏ nên khêu
Sáng lên mới thấy những điều chưa xong
Nhân dân chưa thật đồng lòng
Quy hoạch chưa đúng ước mong mọi người
Nên chăng chín bỏ làm mười**
Thật lòng đã thấy hổ ngươi trăm lần
Bày ra những việc chưa cần
Buông lỏng quản lý, chia phần đất công
Tham ô, tham nhũng, lòng vòng
Niềm tin sa sút, thắm nồng phôi pha
Dân tình có lúc kêu ca
Cụ thể bán đảo Sơn Trà, Nam Ô
Chia nền, xẻ đất, phân lô
Núi rừng, bờ biển, tha hồ, vô tư
Bỏ qua khiếu kiện, đơn thư
Quên luôn luật pháp, từ từ hưởng riêng
Công thần liêm chính ưu phiền
Bàng dân uất ức oan khiên một đời
Bóng mây mời mịt qua rồi?
Bấy nhiêu quan chức hết thời, sa cơ
Người dân gầy lại ước mơ
Có thêm kỳ vọng, mong chờ trời quang
Lòng dân là bạc, là vàng
Ý dân là thép, là gang, muôn đời
Vì dân! Hãy nhớ ai ơi
Chớ nên xem nhẹ, chớ rời xa dân…
14/5/2018
Tú Sụn
* Thành ngữ
** Ngạn ngữ