NỖI BUỒN MÙA TRĂNG

Ảnh: Sưu tầm


Trăng thanh vọng tiếng cuốc kêu
Trào dâng nỗi nhớ nặng khêu nỗi buồn
Màn sương thao thức sầu buông
Mờ che bóng núi, nhạt chuông canh dài
Làm cho lẩn khuất bóng ai
Bóng ai như bóng ngày dài khát khao
Tìm trong muôn vạn vì sao
Lục toang vũ trụ trời cao đã hòng
Từng mùa trăng đục, trăng trong
Chăm chăm miên viễn khiến lòng nát tan
Cho dù nghìn dặm quan san
Sơn khê quyết vượt, gian nan không sờn
Miễn là tái ngộ, keo sơn
Chia nhau hết nỗi tủi hờn bấy lâu
Từ trong tâm khảm thẳm sâu
Mùa trăng nào cũng vương sầu năm canh
Nhất là dưới ánh trăng thanh
Không em, cô độc mình anh đoạn trường
15/3/2020
Tú Sụn