CHUYỆN VỀ HAI NGƯỜI LÍNH

Ảnh: Sưu tầm, để minh hoạ


Hai người lính cùng ngày nhập ngũ
Họ có tên: người Tủi, người Thân
Ra mặt trận gian lao ác liệt
Thương yêu nhau đùm bọc ân cần

Họ dũng cảm kiên cường chiến đấu
Luôn xông pha đánh giặc hăng say
Họ bên nhau trên từng trận địa
Diệt quân thù không kể đêm ngày

Có những trận địch bao vây gắt
Đói nhiều ngày, nước hết từ lâu
Cọng rau rừng chia đôi qua bữa
Khát lại cùng uống nước vũng trâu

Cứ như thế qua từng chiến dịch
Qua vùng miền khốc liệt hoang tàn
Lúc thừa thắng xông lên truy quét
Trước quân thù dũng cảm hiên ngang

Sự sống “ngàn cân treo sợi tóc”
Đời chiến binh trải nghiệm khôn cùng
Giữa sống-chết không cần so tính
Chỉ có tình đồng đội bao dung

Rồi một trận công đồn ác liệt
Thân hy sinh còn Tủi trọng thương
Thân nằm lại chiến trường giá lạnh
Tủi đành về hậu cứ chữa thương

Kể từ đấy xa nhau biền biệt
Tủi sống đời tàn phế không chân
Thân vinh dự trở thành liệt sĩ
Được cộng đồng, tổ quốc tri ân

Thân về nằm nghĩa trang liệt sĩ
Hồn buồn rầu đất nước nhiêu khê
Bao công sức và bao xương máu
Giờ sang trang khó giữ lời thề

Mong đất nước hoà bình thống nhất
Cho dân mình hạnh phúc, ấm no
Đã quét sạch không còn bóng giặc
Sao vẫn còn loại giặc chức to?

Hồn liệt sĩ ngày đêm đau đáu
Giặc ngoại xâm tiêu diệt kiên cường
Giặc nội xâm! hững hờ, nhu nhược
Thấy dân mình khổ nhục mà thương

Là Thân nhưng thân không còn nữa
Còn hồn đau lởn vởn nghĩa trang
Nhìn xã hội tiếc đời trai trẻ
Dù nơi đây sạch đẹp khang trang

Còn với Tủi, trở thành tàn tật
Về sống đời lầm lũi dân đen
Tiền chính sách bấy nhiêu ít ỏi
Không vào đâu nên phải nghèo hèn

Ngước nhìn đời thấy mà thèm khát
Sao người ta biệt thự xe sang
Sao người ta dát vàng, nhung lụa
Còn dân đen cứ mãi lầm than

Làm cách mạng xoá bỏ bóc lột
Cho công bằng, hạnh phúc, văn minh…
Nhưng thứ ấy tìm đâu không thấy
Chỉ đem về danh hiệu thương binh

Thương binh thật, hữu danh vô thực
Với thân tàn, sức kiệt, vô phương
Quyết làm ăn, lại không vốn liếng
Sống dật dờ, thảm hại mà thương

Cứ mỗi lần nhớ về đồng đội
Ra nghĩa trang ôn lại… những lần
Nơi vắng vẻ đìu hiu lạnh lẽo
Gặm nhấm buồn, hai đứa Tủi, Thân
28/7/2020
Tú Sụn