RAY RỨC…THU XƯA

Ảnh: Sưu tầm

“Hỡi niềm đau ! Cố quên thời còn dại
Đông về rồi sao mãi ray rức thu xưa”**
Trời đang quang mà lòng cứ đỗ mưa
Nắng đang đẹp mà tối sầm tâm trí
Xa lâu quá! Có buồn không em nhỉ
Dẫu có buồn đừng suy nghĩ mông lung
Nỗi buồn này hai đứa mãi buồn chung
Cùng nhung nhớ, cùng âm thầm cam chịu
Chuyện chia xa hai chúng mình cùng hiểu
Bởi ngày xưa, thời con nít dại khờ
Thời vô tư hay nghịch ngợm ngây thơ
Mỗi thu về lại cùng nhau đuổi bướm
Hoa gạo rơi đỏ lừng tranh nhau lượm
Rồi đánh trần đuổi bắt suốt dưới mưa
Đông về rồi mãi ray rức thu xưa
Đến bây giờ đã trở thành kỷ niệm
Có đôi lần bốn mắt nhìn âu yếm
Có đôi lần hay xao động tâm hồn
Và ngày nay chúng mình đã lớn khôn
Ngoảnh nhìn lại thấy trong lòng…ray rức
28/11/2018
Tú Sụn
** lời của một người con gái năm xưa