KHI EM LÀ CHIẾN BINH ÁO TRẮNG

Ảnh: Sưu tầm


Lần này Đà Nẵng vào mùa dịch
Em, thầy thuốc thành người chiến binh
Ra tuyến đầu, em xông vào trận
Trước hiểm nguy, quyết xả thân mình

Mãi trụ bám tiền tiêu chống dịch
Anh hậu phương làm mẹ thay em
Chưa quen việc nên hay lóng ngóng
Quên bỉm con giường nệm ướt mèm

Em vất vả ngày đêm nơi ấy
Anh ở nhà đầu bếp, chăm con
Mệt cũng có, nhưng lòng vui lắm
Tự hào em, cứu bệnh sống còn

Bao đêm khuya một mình vò võ
Nghĩ đến em, lo lắng nhớ thương
Em ngày đêm trên người bộ giáp
Cứ mong sao mau hết chiến trường

Khi em là chiến binh áo trắng
Anh tự hào biết mấy em ơi
Đất nước cần là em có mặt
Như ngày xưa đánh giặc một thời

Vững em nhé! Giặc nào cũng vậy
Nơi chiến trường sống chết cận kề
Lòng dũng cảm đem về chiến thắng
Can đảm lên giữ trọn câu thề

Em dũng cảm hiên ngang xông trận
Anh đảm đang quán xuyến việc nhà
Khi tan dịch em về sum họp
Khúc khải hoàn, ta lại với ta
24/8/2020
TV