CHIỀU BUÔNG

Ảnh: Sưu tầm

Chiều buông tia nắng pha sương
Buồn hiu cuối nẻo con đường mơ xưa
Chiều buông nắng nhạt lưa thưa
Chơi vơi cành lẻ đong đưa giữa trời
Gió hoang ảo não ru hời
Trăng non đỉnh núi một thời còn đâu
Nhớ thương tròng mắt đỏ ngầu
Đoạn trường này mãi canh thâu dày vò
Bến sông vắng bóng con đò
Triền sông lau sậy co ro u hoài
Nhớ ngày tay ấm bàn tay
Nhớ đêm tình tự bờ vai nồng nàn
Lối mòn nay đã cỏ lan
Dấu chân còn đó vô vàn yêu thương
Chiều buông tia nắng pha sương
Quạnh hiu cảnh cũ tà dương thấm buồn
Bóng nghiêng cành cụt run run
Là đây đã rõ ngọn nguồn khổ đau
Con tim tàn tật nát nhàu
Chỉ còn nghĩa đậm tình sâu muôn đời
Mịt mùng hình ấy xa khơi
Nhớ thương bóng ấy đầy vơi tháng ngày
Tịch dương cành liễu lắt lay
Chiều buông muôn vạn đoạ đày tâm can
18/6/2021
Tú Sụn