CỔ ĐỘ ĐÊM TRĂNG

TRĂNG BẾN XƯA
Trăng ở trên cao mây gió đưa,
Sáng soi rừng núi dặm lau thưa.
Có chăng xa cách ai nhung nhớ,
Để thấu cô đơn nỗi giấc thừa?
Triều chính phế hưng dân vạn đại
Nước non suy thịnh kẻ thừa cơ.
Phong trần mãn kiếp mong gì nhỉ?
Lối cũ tìm về khách bến xưa…
9/7-2021
Trần Kiều Am (Trần Hùng)
Bài họa của Nhất Mai Thư Hoàng:
HỎI TRĂNG, HỎI LÒNG.
Đâu chỉ con con một chút đưa
Mảnh tình đau xé náu mây thưa
Trên cao vằng vặc đời cô lẻ
Dưới thấp âm u kiếp thãi thừa
Trăng vãi nền sông buồn lớp lớp
Triều mơn làn gió rét tuôn mưa
Hỏi ai năm cũ, hồn non nước
Lặng lẽ đêm này ôn những xưa?!
NMTH 9.7.21
Bài họa của Phiêu Nguyễn:
CHIẾC BÓNG:
( Họa thơ TRẦN HÙNG )
Người đi một bước, bóng trăng đưa
Mí mắt bồn chồn dặm liễu thưa
Mỗi bước đường, dài thêm cách trở
Nửa vành trăng, bỏ lại đêm thừa
Muôn đời sông vẫn không ngừng chảy
Một kiếp hồng nhan biết mấy cơ
Biền biệt thời gian như cám giỗ
Người ơi có nhớ bến sông xưa
Phiêu Nguyen
Bài hoạ của Can Nguyenvan:
DUYÊN MÌNH VẪN NHƯ XƯA
Cùng đi trên một chuyến đò đưa,
Sáng sớm tinh mơ lữ khách thưa.
Rồi ngóng mong hoài mơ gặp lại,
Cứ chờ đợi mãi mộng dư thừa.
Anh đang hy vọng còn thời vận,
Em đã mong manh sẽ có cơ.
Ta vẫn tin rằng ngày hội ngộ,
Duyên mình càng thắm thiết như xưa.
13/7/2021
*****
Vịnh ” TRĂNG BẾN XƯA” -(Góp vui cùng các bạn)
Hằng soi đáy cốc ngát hương đưa
Rớt xuống vườn mơ khách cũng vừa
Nhịp gót đài trang khi bóng xế
Đưa chân nhịp khẽ đến đò xưa
Thần dân vạn kiếp trong đương đại
Thịnh trị muôn đời cõi sớm trưa
Mãn cuộc phong trần xuôi thế thái
Ngàn đời bỉ cực dưới tựa cơn mưa …
Trương Quang Thọ

(Hoạ bài TRĂNG BẾN XƯA của Trần Kiều Am)
CỔ ĐỘ ĐÊM TRĂNG
Quạnh hiu dáng sậy gió đong đưa
Cuồn cuộn bèo trôi lác đác thưa
Bến nước mong hoài chưa vẹn ý
Con sào đợi mãi cũng bằng thừa
Dấu xưa nhoà dạng rêu phong kín
Lối cũ khô cằn cỏ hết cơ
Cổ độ đêm trăng buồn não ruột
Tìm đâu ra nữa bóng người xưa!
19/7/2021
Tú Sụn