THAO THỨC

 


Là một ngày thê thảm
Ngày mười bốn tháng năm
Là một ngày ảm đạm
Đưa em vào tối tăm

Đến hôm nay hai tháng
Hai tháng mình xa nhau
Đêm nào cũng thao thức
Đêm nào cũng đớn đau

Nằm xuống miên man mãi
Rồi nước mắt lưng tròng
Những hình ảnh tuyệt vọng
Làm cho anh đắng lòng

Huyết áp em cứ tụt
Mà họ cứ loay hoay
Anh đứng xa cháy ruột
Cuối cùng họ bó tay

Họ lừa anh, chuyển viện
Nó làm lại từ đầu
Em chết ngay tiếp đón
Cả đất trời cũng đau

Ngành y tế tệ hại
Ra quy trình điên khùng
Trước tình huống sinh tử
Mà bọn họ ung dung

Em chết trong oan ức
Hình ảnh ấy không quên
Nếu đưa vô hồi sức
Em còn sống cũng nên

Vì thế anh thao thức
Tự oán trách bản thân
Tự đau buồn dằn vặt
Thù cơ chế bất nhân

Đêm nào cũng thao thức
Để thương tiếc nhớ nhung
Giá như em còn sống
Anh đế vương vô cùng
14/7/2019
Tú Sụn