BUỒN TRỌN KIẾP

Ảnh: Sưu tầm


Đến bữa ăn ghế em bỏ trống
Cố kìm lòng mà lệ vẫn rưng
Không có em thức ăn đắng lắm
Mới đây mà nay lại bỗng dưng

Cứ hình dung là em ngồi đó
Còn anh đây ôm trọn nỗi sầu
Ăn sao được cổ luôn nghèn nghẹn
Miên man hoài em ở nơi đâu

Người ta nói nợ trần trả hết
Nên em về với cõi vĩnh hằng
Nghe thế đó không tin là vậy
Trớ trêu này anh cố cắn răng

Một mình đây dưới trời nghiệt ngã
Anh buồn đau em có biết không
Chết là hết lòng anh đã chết
Cả đất trời lạnh lẽo đêm đông

Tất cả đã trở thành vô nghĩa
Thương em thôi sầu mãi không thôi
Nỗi đau này anh buồn trọn kiếp
Vạn vạn lần thương tiếc em ơi
4/6/2019
Tú Sụn