MIÊN MAN

Ảnh: Sưu tầm


Trở lại giấc mơ đêm hôm trước
Ta thấy nàng lộng lẫy kiêu sa
Muốn hét vang trời cho thoả thích
Ước sao nàng luôn của riêng ta

Đêm hôm ấy nàng cười ta khóc
Gió mây vờn làn tóc bay bay
Bỗng đâu mất bóng nàng xa tít
Đêm bịt bùng làm mắt ta cay

Và đêm nữa thấy nàng buồn bã
Lòng ta thương hai mắt lưng tròng
Trời u ám gió ngừng không thổi
Cả đất trời trống trãi mênh mông

Vào đêm đó lòng nàng buồn thật
Nửa hồn ta tan nát tím bầm
Còn một nửa gồng mình chờ đợi
Khi nàng vui ta mới yên tâm

Yêu nàng quá trần gian rạng rỡ
Cớ sao lòng trằn trọc miên man
Trong giấc mơ có gì lo sợ
Mất nàng ư! Ta vẫn bên nàng!
14/7/2016
Tú Sụn