LÀ MÙA LI BIỆT EM NỠ ĐÀNH VĨNH BIỆT

Ảnh: Sưu tầm


Mùa hạ là mùa của chia ly
Một thời áo trắng lưu bút ghi
Hẹn ước hoà vui năm học mới
Ngày ấy ngây thơ chẳng nghĩ gì

Năm tháng trôi qua hạ lu mờ
Tiếng ve, sắc phượng cũng thờ ơ
Quên đi mùa hạ, mùa li biệt
Chỉ còn đọng lại ở vần thơ

Hôm ấy màu xuân vắt sang hè
Văng vẳng ngoài xa rộn tiếng ve
Nhành phượng cong mình phun màu huyết
Xạc xào gió động mấy bờ tre

Em nói rằng em sợ hạ về
Xứ mình mùa hạ nắng lê thê
Tiếng ve inh ỏi càng nóng bức
Em thì đau ốm thấy buồn ghê

Cứ tưởng là em cũng vậy thôi
Qua được bao cơn bạo bệnh rồi
Lần này em nỡ đành vĩnh biệt
Hạ thành hoang vắng chỉ mình tôi
10/5/2020
Tú Sụn