PHÁT MINH VĨ ĐẠI

Ảnh: Sưu tầm

Cơ sự nào mà đầy tớ của dân
Vừa nói ngọng, vừa “phát minh vĩ đại”
Nói thật lòng là vô cùng ái ngại
Vì làm quan mà cứ mãi ngây ngô

Yếu kém quá xin từ quan cho khỏe
Cơn cớ gì bu bám riết là sao
Kém cỏi mà ham hố cố trèo cao
Rồi lúng túng sinh nói xàm, nói gở

“Thu phí” thì cố ép thành “thu giá”
Kẹt xe thì mồm cố nói là không
Với lý sự nó vẫn còn “nhúc nhích”
Dân mỉm cười không thèm cãi mất công

Ngủ với bồ thì nói “nằm nghĩ mệt”
Thật buồn cười, có phụ nữ nằm bên
Mua dâm mà nói là “tình yêu đẹp”
Vẫn hùng hồn khai xếp để được êm

Mỗi cơn mưa, đường phố biến thành sông
Mà cán bộ nói là chỉ “tụ nước”
Nói như nghí đố ai mà nghe được
Chống ngập gì sao cứ mãi lông nhông

Quan mà thế hỏi có còn xứng đáng
Hỏi tại sao vẫn cứ ở ghế quan
Ai bầu lên, ai nâng, ai bổ nhiệm
Để rồi dân luôn kinh hãi, bàng hoàng
26/5/2018
Tú Sụn