NHỚ NHUNG

Ảnh: Sưu tầm

Trăng vẫn còn đây, gió vẫn đây
Dấu xưa còn đó chửa hao gầy
Hương quen vẫn đậm mùi trìu mến
Hoa vắng lâu rồi, bướm mãi say

Hồng trần một cõi đông như hội
Còn nhớ miền hoang của buổi nào
Bến nước trong veo cùng một thuở
Con thuyền biền biệt tận nơi nao

Ngó mông về phía chân trời thẳm
Dáng trúc võ vàng trải bóng xiêu
Góc biển chiều nay mù ảm đạm
U buồn nhung nhớ gợi niềm yêu
20/7/2021
Tú Sụn

HOÀI NIỆM

Ảnh: Sưu tầm

Năm tháng triền miên mãi nhớ nhau
Nhớ nhau vô hạn nỗi u sầu
U sầu thơ thẩn miền hoang vắng
Hoang vắng cõi lòng thấm nỗi đau

Nắng đã phai màu có biết không
Một vùng trời đất quá mênh mông
Ngày xưa từng đã em còn nhớ
Những sớm những chiều ấm tiếc đông

Bây giờ trời đã bước sang thu
Sương khói vây xa bóng mịt mù
Nhành lá úa vàng hoa đã rữa
Còn chăng hoài niệm vẳng lời ru
20/7/2021
Tú Sụn

MIỆNG QUAN……

Ảnh: Sưu tầm

Người xưa có câu miệng quan…
Quan thời phong kiến gian ngoan khôn lường
Dùng quyền lực để nhiễu nhương
Không nói có, chuyện bình thường xảy ra
Ngày nay ở tỉnh Khánh Hoà
Tuy hơi nho nhỏ cũng là miệng quan…
Dẫu không thuộc loại gian ngoan
Nhưng vì dốt đặc nên quan nói bừa
Và đây quý vị! Xin thưa!
Quan nói phát tức lại vừa xót xa
Bánh mỳ mà chẳng nhận ra
Chính nó thực phẩm chứ là cái chi
Người dân đi mua bánh mỳ
Nói không thiết yếu tức thì bắt luôn
Thấy mà bực, ngẫm mà buồn
Trình độ vét đĩa vẫn đùn lên quan
19/7/2021
Tú Sụn

ĐÓN GIÓ

Ảnh: Sưu tầm


ĐÓN GIÓ
Tác giả: Hàn Mặc Tử
Thơ ra khỏi bút thơ buồn
Ý tôi ra khỏi tâm hồn thì say
Gió xa đón gió xa bay,
Tôi đang hóng mát dưới cây ngô đồng.
Lời chàng cao vót từng không,
Càng xa càng nhớ, càng mong vô ngần.
Một mùa xuân với mùa xuân
Xuân xuân điểm chuyết hương ngần muôn hương

(Cảm tác nhân đọc bài ĐÓN GIÓ của Hàn Mặc Tử)
ĐÓN GIÓ
Buồn, say gì cũng là thơ
Vui, điên gì cũng là thờ thẫn thôi
Chiều nay gió lộng xa khơi
Gió không chịu gió chỗ ngồi ta đây
Chiều nay gió quyện cùng mây
Gió không chịu xuống lòng rày buồn tênh
Một vùng trời đất mông mênh
Nhớ ai, ai nhớ mà nên nỗi này
Càng thương càng nhớ càng say
Càng điên càng thấy u hoài vô biên
Lạy trời xin tỏ niềm riêng
Khiến cho người ấy xuống miền thơ tôi
Mùa thu, mùa thu lá rơi
Vàng ươm, cháy cả khung trời mộng du
19/7/2021
Tú Sụn

CHẠY……(thơ vui)

Ảnh: Sưu tầm

Từ nhỏ cũng phải chạy trường
Vào trường chạy điểm chuyện thường lâu nay
Các cấp học phải luôn xoay
Sao cho cô thầy chấm được điểm tăng
Khi ra trường phải chạy bằng
Có bằng chạy việc còn căng hơn nhiều
Muốn cho thu nhập đủ tiêu
Thì lo chạy chức vốn nhiều bỏ ra
Có chức chỉ mới gọi là
Phải tìm chạy mánh xây nhà mua xe
Nếu mà không có ai che
Bể mánh, chạy tội, màu mè khủng hơn
Có khi chưa đủ bôi trơn
Dính tội chạy án, tủi hờn cũng lo
Chạy sao cho khỏi án to
Bằng không chạy trốn, vào lò chẳng cam
Đời nay nếu chổng khu làm
Trăm năm chỉ đủ sống tàm tạm thôi
Chạy mà kiếm sống ai ơi
Chạy sao cho chắc suốt đời làm quan
19/7/2021
Tú Sụn

DOANH NGHIỆP NHÀ NƯỚC

Ảnh: Sưu tầm

Cũng cóc phải ông cũng chẳng thằng
Lỗ triền miên lỗ đếch nhăn răng
Duy trì bao cấp cho moi liếm
Bám riết niêu chung cốt kiếm ăn
Để vậy gian manh hao vạn tỷ
Cổ phần lươn lẹo thiệt càng tăng
Kinh doanh nhà nước luôn bù vốn
Chỉ có quan thầy túi cứ căng
19/7/2021
Tú Sụn

CỔ ĐỘ ĐÊM TRĂNG

TRĂNG BẾN XƯA
Trăng ở trên cao mây gió đưa,
Sáng soi rừng núi dặm lau thưa.
Có chăng xa cách ai nhung nhớ,
Để thấu cô đơn nỗi giấc thừa?
Triều chính phế hưng dân vạn đại
Nước non suy thịnh kẻ thừa cơ.
Phong trần mãn kiếp mong gì nhỉ?
Lối cũ tìm về khách bến xưa…
9/7-2021
Trần Kiều Am (Trần Hùng)
Bài họa của Nhất Mai Thư Hoàng:
HỎI TRĂNG, HỎI LÒNG.
Đâu chỉ con con một chút đưa
Mảnh tình đau xé náu mây thưa
Trên cao vằng vặc đời cô lẻ
Dưới thấp âm u kiếp thãi thừa
Trăng vãi nền sông buồn lớp lớp
Triều mơn làn gió rét tuôn mưa
Hỏi ai năm cũ, hồn non nước
Lặng lẽ đêm này ôn những xưa?!
NMTH 9.7.21
Bài họa của Phiêu Nguyễn:
CHIẾC BÓNG:
( Họa thơ TRẦN HÙNG )
Người đi một bước, bóng trăng đưa
Mí mắt bồn chồn dặm liễu thưa
Mỗi bước đường, dài thêm cách trở
Nửa vành trăng, bỏ lại đêm thừa
Muôn đời sông vẫn không ngừng chảy
Một kiếp hồng nhan biết mấy cơ
Biền biệt thời gian như cám giỗ
Người ơi có nhớ bến sông xưa
Phiêu Nguyen
Bài hoạ của Can Nguyenvan:
DUYÊN MÌNH VẪN NHƯ XƯA
Cùng đi trên một chuyến đò đưa,
Sáng sớm tinh mơ lữ khách thưa.
Rồi ngóng mong hoài mơ gặp lại,
Cứ chờ đợi mãi mộng dư thừa.
Anh đang hy vọng còn thời vận,
Em đã mong manh sẽ có cơ.
Ta vẫn tin rằng ngày hội ngộ,
Duyên mình càng thắm thiết như xưa.
13/7/2021
*****
Vịnh ” TRĂNG BẾN XƯA” -(Góp vui cùng các bạn)
Hằng soi đáy cốc ngát hương đưa
Rớt xuống vườn mơ khách cũng vừa
Nhịp gót đài trang khi bóng xế
Đưa chân nhịp khẽ đến đò xưa
Thần dân vạn kiếp trong đương đại
Thịnh trị muôn đời cõi sớm trưa
Mãn cuộc phong trần xuôi thế thái
Ngàn đời bỉ cực dưới tựa cơn mưa …
Trương Quang Thọ

(Hoạ bài TRĂNG BẾN XƯA của Trần Kiều Am)
CỔ ĐỘ ĐÊM TRĂNG
Quạnh hiu dáng sậy gió đong đưa
Cuồn cuộn bèo trôi lác đác thưa
Bến nước mong hoài chưa vẹn ý
Con sào đợi mãi cũng bằng thừa
Dấu xưa nhoà dạng rêu phong kín
Lối cũ khô cằn cỏ hết cơ
Cổ độ đêm trăng buồn não ruột
Tìm đâu ra nữa bóng người xưa!
19/7/2021
Tú Sụn

NGHỊCH CẢNH

Ảnh: Sưu tầm

Tham nhũng bội thu nhờ dịch bệnh
Người dân cùng cực sống gian nan
Giàu nghèo tiếp tục càng phân hoá
Non nước ta ôi quá bẽ bàng
19/7/2021
Tú Sụn