Hiu hắt cành trơ vài chiếc lá
Lạnh lẽo bên hồ bóng trăng ngây
Bước chân xào xạc nghe là lạ
Không phải âm thanh của bao ngày
Tiếng gió ngang qua lùm trúc cỗi
Não nề ai oán với trời mây
Bóng người năm tháng hằng mong đợi
Khuất nẻo mờ xa mảng sương dày
Nắng úa vàng hoe như màu cúc
Lòng buồn nặng trĩu nghĩ vu vơ
Tiếng cút khua vang như thúc dục
Giậc mình hồi tỉnh lại ngẩn ngơ
Thu này hiu quạnh quá em ơi
Xa nhau buồn tủi chẳng nên lời
Âm thầm đau khổ trong sầu nhớ
Mong hoài mà mãi mịt trùng khơi
08/8/2017
Tú Sụn