Đã mấy hoàng hôn trong cô quạnh
Cồn cào nỗi nhớ tím ruột gan
Không em gió khẽ từng se lạnh
Vắng bóng đò xưa bến hoang tàn
Đã mấy đêm ròng không chợt mắt
Tiếng cú săn đêm nghe thân quen
Ngoài song sương giá rơi quánh đặc
Phòng đơn hiu hắt một ánh đèn
Cô tịch bao ngày lòng quặn thắt
Hồn dâng triều lũ nhớ vô song
Chiều buông thờ thẫn xa tầm mắt
Cuối trời đờ đẫn dõi ngóng trông
Ân đức, có em còn để nhớ
Vận may, trời phú của ngọc ngà
Ước nguyện tình này nồng muôn thuở
Bão tố dập vùi chẳng phôi pha
15/8/2017
Tú Sụn