TRÙNG KHƠI

Ảnh: Sưu tầm


Chào nhau lần cuối dưới nắng chan
Lưu luyến hồi lâu, xếp vô hàng
Còi tàu giục giã nhanh chân bước
Ngoảnh nhìn, rưng lệ, dáng hiên ngang

Từ ấy trùng khơi bóng mịt mờ
Ì ầm sóng vỗ cả trong mơ
Những lần thư, biết anh vui khỏe
Rạo rực lâng lâng bụng mở cờ

Những ngày mưa bão nơi đảo xa
Lòng dạ sục sôi, mắt lệ nhoà
Chân trời thăm thẳm nơi nào ấy
Anh có bình yên trước phong ba

Những lần nghe biết bọn giặc tàu
Quấy càn hải phận, dâng nỗi đau
Nguyện cầu, phúc đức trên phù hộ
Mãn hạn anh về được bên nhau

Ngày suốt mong chờ, đêm lẻ bóng
Biền biệt xa dần những ước mơ
Nơi nào, trùng điệp nghìn con sóng
Có biết rằng em mãi bơ vơ

Ngày ấy chia tay anh nói nhỏ
Ráng đợi anh về mình sinh con
Lời yêu, trùng dương anh còn tỏ ?
Quê nhà mãi đợi dạ héo hon

Chong đèn mòn mỏi anh có thấy
Thơ thẩn đêm ngày anh có hay
Mình em vò võ từ ngày ấy
Trách phận bọt bèo mang đắng cay

Biển khơi biền biệt tàn hy vọng
Buồn tẻ, lẻ loi suốt cuộc đời
Thiếu anh em nào còn muốn sống
Tột cùng đau khổ lắm anh ơi!
21/3/2018
Tú Sụn