Ảnh: Sưu tầm
Ôi! Giáo sư và phó giáo sư
Cái học hàm sao mà danh giá
Nếu đạt được một đời quý hoá
Nên người người toan dệt giấc mơ
Muốn đạt chuẩn: cậy nhờ, mua chuộc
Đạo công trình, sao chép đề tài
Mướn thuê người thi bằng ngoại ngữ
Bỏ tiền ra để lấy tương lai
Người thực tài ung dung tự tại
Một tay mình tất cả làm nên
Người kém cỏi tìm đường lương lẹo
Miễn sao là sự nghiệp đi lên
Ra hội đồng, đặt xuống nâng lên
Trong đó có người tài kẻ mọn
Chiếm đa số những người được chọn
Chỉ tầm thường, kiến thức là bao
Đã hàng ngàn chức danh được xét
Biết bao nhiêu ngân sách tràn theo
Nhất là dịp có ” chuyến tàu vét”
Nên học hàm phát triển như bèo
Đúng là họ nhiều như quân Nguyên
Mà công trình hiếm như ngọc bích
Có thể nói đây là bi kịch
Đất nước này biết tựa vào đâu
Một sự thật phũ phàng cay đắng
Nhìn anh em mà thấy nhói lòng
Họ đóng góp hàng ngàn, hàng vạn
Nước mình thì sáng chế bằng không
Có học hàm công trình không có
Nếu có thì, đút tủ mối xông
Người nông dân lại nhiều sáng kiến
Để mưu sinh, đưa xuống ruộng đồng
Có học hàm, đề tài ít ỏi
Viết sơ sài cốt để tô hồng
Người công nhân lại nhiều cải tiến
Để nâng cao năng suất, giảm công
Có những vị suốt đời phòng lạnh
Không có gì đóng góp cho đời
Vẫn ung dung hưởng tài, hưởng lộc
Cái học hàm để đó mà chơi
Trong số ít những người thực lực
Cố gồng mình vắt sức góp công
So biển cả chỉ là hạt muối
Nhưng dẫu sao cũng chút ấm lòng
Một đội ngũ vàng thau lẫn lộn
Thau số nhiều, vàng sẫm màu nâu
Vì lắm người hữu danh vô thực
Không phân minh tài mọn là đâu
Một đất nước đang công nghiệp hoá
Mà học hàm cốt để “tráng men”
Thì bao đời tiến lên cho được
Ngẫm sự đời sao lắm kẻ hèn
Một dân tộc vốn là hiếu học
Trí thông minh tài giỏi hơn người
Nền giáo dục còn nhiều uẩn khúc
Thiếu hiền tài, thật đáng hổ ngươi
Để đất nước thuận buồm phát triển
Cần nâng cao trách nhiệm Hội đồng*
Chọn đúng chuẩn, không hề châm chước
Với bạc tiền, thân thế nói không…
16/5/2018
Tú Sụn
* Hội đồng Chức danh Giáo sư Nhà nước