- Ảnh: Sưu tầm
“Mỏi mòn môt chút tình xa
Ngao du từng sợi nhạt nhòa rong rêu”*
Thâu đêm trằn trọc, đèn khêu
Mộng không chung giấc, quạnh hiu một mình
Ước gì cận ánh mắt xinh
Mơ sao duyên phận, chúng mình ấm êm
Mưa than rả rích ngoài thềm
Gió rên đêm vắng lòng thêm u hoài
Gừng chưa thử nếm mà cay
Rượu nào đã uống mà say cả đời
Bóng tiên biền biệt mù khơi
Ái ân vô vọng xa vời sơn khê
Cả đời chìm đắm trong mê
Tương tư từ ấy tái tê đến rày
Đếm từng chiếc lá thu bay
Gom bao sương giá, qua ngày trần gian
Đó – đây trùng điệp quan san
Sóng reo đáy biển, lưng ngàn mây che
Chưa từng trao gởi câu thề
Chưa nên chăn gối mà nghe như từng
Thể là một Trác Văn Quân**
Tương Như**đến đất Lâm Cùng*** giao duyên
Mãi mơ một bóng thuyền quyên
Mãi mang trong dạ một miền thiên thai
Năm canh thành một đêm dài
Đếm từng canh một, ước hoài không nguôi
Ước chi mình được sóng đôi
Ước chi mình được trọn đời bên nhau…
19/5/2018
Tú Sụn
* Thơ Hoa Nguyen, ** Các nhân vật thờ Tây Hán, *** Một địa danh.