Ảnh: Hoa Nguyen
“Thêm một tuổi giống như chiều phai nắng
Bất chợt quên, bất chợt nhớ nhạt nhoà
Viết nỗi buồn lên bờ cát khơi xa”…*
Màu hoàng hôn sẫm dần từng con sóng
Tiếng rì rầm của ngàn năm đồng vọng
Vẳng bên tai lời âu yếm ngày nào
Bờ cát mềm bao thay đổi bể dâu
Dấu chân xưa còn in trong tâm tưởng
Cuối chiều rồi, về ngày xa mường tượng
Một mùa hoa khoe sắc thắm ven bờ
Bầu trời trong, xanh ngát những ước mơ
Rồi từ ấy đến bây giờ hoá đá
Chỉ còn lại nghìn trùng khơi, biển cả
Con sóng ngầm gầm rú dưới tầng sâu
Lắm phong ba lận đận đến bạc đầu
Giờ ngoảnh lại màu hoàng hôn le lói…
12/6/2018
Tú Sụn
* Thơ Nguyễn Ngân