PHẢI CÔNG BẰNG MÀ NÓI

Ảnh: Sưu tầm


Kể từ thời bao cấp
Tham nhũng vặt có rồi
Nó trở thành bản chất
Và diễn ra khắp nơi

Lúc đó còn lén lút
Kín đáo hơn bây giờ
Mưu cầu nên đút lót
Chứ chưa dám sờ sờ

Khi tự trọng đã hết
Tham nhũng vặt lên ngôi
Xuất hiện trò vòi vĩnh
Gây rắc rối, lôi thôi

Kể cả việc đúng đắn
Thì cũng phải chung chi
Còn những việc lươn lẹo
Tất nhiên phải phong bì

Có câu nói cửa miệng
Là: dân “gian” quan “tham”
Ngày nay đúng như vậy
Dân – quan đều tham lam

Quan tham tiền tham của
Dân tham được việc mình
Cả hai bên thoả thuận
Rồi làm việc bất minh

Có bao việc phạm pháp
Dân quyết sử dụng tiền
Để mua cho bằng được
Tiền mà ai không ghiền

Rồi những việc minh bạch
Đúng là quan phải làm
Nhưng đồng tiền thúc dục
Quan vòi vĩnh, thoả tham

Căn bệnh tham nhũng vặt
Bác Trọng ví “ghẻ ruồi”
Đúng là khó chịu thật
Nguy hiểm hơn bệnh cùi

Cần phải xử quyết liệt
Đút lót bị tống giam
Vòi vĩnh đưa truy tố
Không sợ hết người làm

Cho guồng máy trong sạch
Niềm tin được nâng cao
Đất nước mới phát triển
Cuộc sống sẽ dồi dào

Phải công bằng mà nói
Bệnh “ghẻ ruồi” tràn lan
Gây nhức nhối xã hội
Do cả dân và quan
30/12/2018
Tú Sụn