TÂM SỰ MÙA XUÂN

Ảnh: Sưu tầm


Mỗi một mùa xuân đất nước trở mình
Qua năm tháng còn những gì đọng lại
Hoa đua nở rồi cũng tàn – đơm trái
Trái ngọt ngào, chua chát, đắng cay
Mỗi một mùa xuân đất nước đổi thay
Bước từng bước để qua ngày đen bạc
Thời gian: lời đau buồn, khúc nhạc
Nhạc khải hoàn, ai oán, bi thương
Mỗi một mùa xuân – ngẫm nghĩ, vấn vương
Đâu là ngọc, đâu vàng, thau, gang, thép
Quê hương ta dải lụa màu tươi đẹp
Bàn tay nào thêu dệt nên xuân
Mỗi một mùa xuân đất nước tưng bừng
Dâng khao khát mong chờ ước vọng
Lấy từ đất lên màu xanh cuộc sống
Rẽ trùng dương gom sóng-phồn vinh
Mùa xuân mùa xuân đêm tối và bình minh
Mùa xuân mùa xuân nắng hồng và giông tố
Trong đêm tối ai là người đau khổ
Giữa bình minh ai cuộc sống phù hoa
Dưới nắng hồng ai lộng lẫy kiêu sa
Sau giông tố biết bao điều còn lại
Từ chân lý công bằng lẽ phải
Đến đau buồn ngang trái cơ hàn
Có những người cuộc sống cao sang
Để ai đó trong mái nhà ảm đạm
Đấu tranh ư? Có bao người đã dám
Để công bằng cho cuộc sống hôm nay
Bao hy sinh cho đất nước đổi thay
Giờ lắm kẻ lên lời phủ nhận
Đâu có lẽ trời gieo số phận
Chuyện thường tình nhưng chẳng thường tình
Cũng giàu sang mà nhân thế ghét khinh
Cũng phú quý mà người đời thán phục
Trong nhung lụa nổi lên điều ô nhục
Cảnh cơ hàn mà thanh thản lương tâm
Mỗi một mùa xuân lại nở lộc nảy mầm
Cho hoa quả và cũng đầy gai góc
Mùa xuân ơi! Của đất trời, dân tộc
Lại nỡ nào còn bóng mây đen
Còn những con người ma mãnh ươn hèn
Đang phá hoại mùa xuân tươi đẹp
1992
Tú Sụn