Ảnh: Sưu tầm
Từng đêm thức trắng với trăng trơ
Gió buốt niềm thương đến dại khờ
Một vết thương cày tan tổ ấm
Hai hàng luỵ uất đẫm trong mơ
Than trời chẳng thấu nên cô độc
Trách phận không may mãi vật vờ
Ước muốn quay về thời dĩ vãng
Nhưng mà tuyệt vọng chỉ là mơ
13/3/2020
Tú Sụn