Ảnh: Sưu tầm
Một đời lính trận mạc
Luôn đối diện hiểm nguy
Dưới mưa bom lửa đạn
Thì cũng không là gì
Những trận địch phục kích
Vì yếu tố bất ngờ
Thương vong không tránh khỏi
Còn vết đau đến giờ
Những lần đi truy quét
Băng bãi mìn hố chông
Mất chân là cái chắc
Nhưng vẫn không sờn lòng
Vào trận chiến ác liệt
Với quyết tâm diệt thù
Không một phút nao núng
Trước lửa đạn mịt mù
Khi chiến tranh kết thúc
Trở lại với đời thường
Vết đau vẫn còn đó
Vết đau của chiến trường
Lúc trở trời trái gió
Vết đau lại ùa về
Đến tuổi già sức yếu
Vết đau hành lê thê
Nhưng vết đau cỡ đó
Chưa một lần than van
Đau vết đau khác nữa
Ở nghĩa trang thành hàng
Với vết đau muôn thuở
Không bao giờ nguôi ngoai
Là khi có đồng đội
Đã nhắm mắt xuôi tay
Thương người lính còn sống
Đau vết đau miên man
Bởi cái tình đồng đội
Quý hơn cả bạc vàng
30/4/2017
Tú sụn