Ảnh: Sưu tầm
Giám đốc già và cô thư ký
Có một chuyến đi công tác xa
Được rảnh rang hai người tâm sự
Thật lòng, không phải chuyện làm quà
Giám đốc nói vợ già khó tính
Luôn càu nhàu thấy ghét làm sao
Thư ký nói chồng em say xỉn
Ghét nhất say, quát tháo ồn ào
Xong công việc chiều về khách sạn
Đã đặt riêng mỗi người một phòng
Cô thư ký trăn trở khó ngủ
Nằm một mình rạo rực trong lòng
Khoảng chín giờ cô qua gõ cửa
– Hay là mình trả thù đi anh
Giám đốc già vừa mừng vừa sợ
Nhưng hai người cũng trả thù nhanh
Trả thù xong về phòng nằm lại
Đến một giờ cô lại mò sang
– Em còn thù, trả tiếp anh nhé
Cho đã nư, giám đốc chiều nàng
Sau lần này về phòng hớn hở
Ngủ không xong, thức biết làm gì
Đêm thanh vắng lòng như trống vắng
Đến năm giờ nhè nhẹ bước đi
Sang gõ cửa, từ ngoài hỏi vọng
– Cho em vô, mình lại trả thù
– Ôi cô này thù gì dai thế
Rồi trong phòng tịch mịch im ru
11/8/2020
Tú Sụn