Ảnh: Sưu tầm
Có một thời các ngài lãnh đạo đất nước
Chắc trong tâm cũng vì Tổ quốc vì dân
Cũng xả thân và kêu gọi xả thân
Lời hiệu triệu các ngài luôn vang vọng
Để toàn dân xông lên đầu gió ngọn sóng
Quyết giữ gìn, xây dựng nước non
Và ngày nay trước tình cảnh sống còn
Như “ngàn cân đang treo sợi tóc”
Bọn quan tham khả ố, người dân đang khóc
Trước hàng ngàn lợi ích nhóm hoành hành
Nhiều vua con trị vì ở nhiều bộ nhiều tỉnh thành
Chúng đục khoét, vơ vét, ăn tàn phá hại
Chúng bổ nhiệm vào bộ máy toàn loài vô lại
Gây bao rối ren cho Đảng cầm quyền
Có giặc nội xâm nên đất nước không yên
Nền kinh tế thụt lùi, người dân đói khổ
Tượng đài niềm tin đang dần sụp đổ
Hình ảnh quang vinh phai nhạt, lu mờ
Hỏi tại sao các ngài tự tại, thờ ơ
Sống an phận không một lời lên tiếng
Hay chăng! Còn đương chức là còn cống hiến
Về hưu rồi phủi trách nhiệm, đứng ngoài vòng
Cho thây kệ, không một chút đau lòng
Cho dù là vẫn còn tên trong danh sách đảng
Nhìn các ngài mà lòng chán nản
Nghĩ đến các ngài mà liên hệ đến ngày xưa
Đã tôn sùng, đã thần tượng bằng thừa
Cờ đến tay, các ngài cứ phất
Hết trách nhiệm là vứt cờ xuống đất
Có phải từng xứng đáng hay không?
Đến giờ này cũng chẳng trông mong
Và nói thật thấy các ngài bắt dị
Đời còn lại thế này hơi phí
Khi đất nước đang bấn loạn lầm than
21/8/2020
Tú Sụn