ĐẠI GIA MẮC LỪA MỸ NỮ

Ảnh: Sưu tầm


THẦY ĐỒ MẮC LỪA GÁI
Tác giả: Nguyễn khuyến
Nắng mưa lần lữa tháng ngày,
Cô tiêu đã lắm thầy vay cũng nhiều.
Yêu người, người lại chẳng yêu,
Chiều hoa, hoa lại chẳng chiều mới căm.
Có đêm thanh vắng bóng hằng,
Thầy đương dở chén cô băng vội nằm,
Trời mưa dở trống canh năm,
Vớ đôi áo mỏng với dăm áo dày.
Thầy đương dở giấc nào hay,
Tỉnh ra cô đã bỏ thầy cô đi…

(Cảm tác nhân đọc bài THẦY ĐỒ MẮC LỪA GÁI của Nguyễn Khuyến)
ĐẠI GIA MẮC LỪA MỸ NỮ
Trâu già răng đã yếu mòn
Lân la tìm chút cỏ non thoả mồm
Thích gì loại đã “già tom”*
Chẳng qua tiền xúi cho ôm thôi mà
Mỹ nữ trẻ, đại gia già
Một đôi đủa lệch về nhà sống chung
Bóng như lụa, mềm như nhung
Vuông tròn vờ vịt êm cùng bên nhau
Xe sang biệt thự đã trao
Tài khoản chục tỷ chuyển vào nhẹ tênh
Trao thân ít lúc mà nên
No lòng ấm cật đã đền bỏ công
Đến ngày đạt được như mong
Lá bài lật ngữa đi không hẹn về
Ngẫm đời cay đắng ê chề
Bởi chưng gặp gái chỉ mê đồng tiền
13/7/2021
Tú Sụn

* Ý thơ của Hồ Xuân Hương