LỤC BÁT NHỚ THƯƠNG (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm


LỤC BÁT TƯƠNG TƯ

Chiều rơi lặng ngắm mây trôi
Gửi theo cánh gió vạn lời yêu thương
Nắng vàng trải sợi tơ vương
Đưa nhau vào cõi mộng thường chung vui

Xuân về hoa nở thắm tươi
Sáng đôi mắt biếc màu môi em hồng
Lả lơi đây đó bướm o­ng
Ngẩn ngơ bay lạc giữa dòng tóc phơi

Rung rinh hoa lá vẫy mời
Nhấp nhô biển sóng trùng khơi dạt dào
Ru đời hư thực chiêm bao
Tình yêu ẩn hiện phương nào ước mơ

Yêu anh nắn nót vần thơ
Tương tư hồn lạc bến bờ trường giang
Nửa khuya khơi đốm lửa tàn
Sưởi tim ấm lại mênh mang cõi tình

Lung linh sợi nắng bình minh
Theo em từng bước buộc mình có nhau
Trăm năm nhớ nụ má đào
Hoa môi nhụy ngọt mắt trao tình nồng…

5.12.21
T Tất

Hoạ bài LỤC BÁT TƯƠNG TƯ của Trương Thị Tất-hoạ nguyên vận

LỤC BÁT NHỚ THƯƠNG
Giữa làn nước bóng trăng trôi
Đầu ghềnh thác gợi bao lời nhớ thương
Triền xa nắng nhạt còn vương
Bến sông ngày ấy ta thường tìm vui

Chiều nay đâu sắc hoa tươi
Đâu bờ vai nhỏ, đâu môi ửng hồng
Hương lan nhuỵ ngọt vắng ong
Mênh mông bèo dạt theo dòng sương phơi

Xôn xao chim hót gọi mời
Trùng trùng sóng lúa xa khơi vươn dào
Nhớ mong thương mến xiết bao
Biết em giờ ở nơi nào mãi mơ

Ngóng hoài quằn quại câu thơ
Lang thang cô độc bên bờ Hàn giang
Thẫn thờ gom ánh chiều tàn
Sưởi lòng giá buốt mãi mang vì tình

Một lòng chính đại quang minh
Mãi yêu em mãi nguyện mình bên nhau
Mong cho mai thắm cùng đào
Ước cho trầu được cau trao vôi nồng
8/12/2021
Tú Sụn