MỘT TRỜI NHỚ THƯƠNG

 


MỘT TRỜI NHỚ THƯƠNG
Ngày độc lập mình còn tuổi trẻ
Rời quê hương vui vẻ lên đường
Dãi dầu khói bụi gió sương
Mang màu áo lính mến thương thuở nào

Yêu Tổ quốc dâng trào khí thế
Yêu đồng bào không kể gian lao
Ba lô khẩu súng được trao
Dép cao su chọn tự hào bước chân

Đời bộ đội phong trần rèn luyện
Vì nhân dân lòng nguyện hy sinh
Quyết tâm thành thục đao binh
Sẵn sàng bảo vệ vẹn hình non sông

Đạt như mong da màu chiến sỹ
Khoát ba lô đơn vị nhận về
Mỗi người một ngả xa quê
Chia tay bịn rịn mà tê tái lòng

Cùng dưới sắc cờ hồng phấn đấu
Nhiệm vụ luôn nung nấu hoàn thành
Tây Nam đe doạ chiến tranh
Em cùng đồng đội lại hành quân sang

Giặc tàn ác đánh tràn biên giới
Quyết xông pha thắng lợi vang lừng
Chân son lội suối băng rừng
Gian truân một thuở chưa từng kinh qua

Niềm hy vọng thiết tha sôi sục
Lập chiến công đánh gục quân thù
Rừng nơi đất bạn về thu
Đạn bom cày xới mịt mù tang thương

Bao gian khổ chiến trường ác liệt
Em xứng danh hào kiệt nữ nhi
Trải qua hết tuổi xuân thì
Nét son dáng ngọc mất đi ít nhiều

Dù gian khó mỗi chiều em vẫn
Dành cho nhau cảm nhận tình thâm
Vừa yêu vừa bạn ngấm ngầm
Vừa là đồng đội âm thầm trao thương

Cánh thư tận chiến trường em gởi
Anh hàng tuần ngời ngợi mắt mong
Niềm yêu cháy bỏng trong lòng
Đọc rồi đọc nữa lưng tròng em ơi

Thương em ở mãi nơi bom đạn
Thân liễu mà dày dạn gió sương
Hiểm nguy dũng cảm từng vươn
Vì dân vì nước can trường xông pha

Em vẫn cất lời ca tiếng hát
Cho tình yêu dào dạt êm đềm
Mong sao chân cứng đá mềm
Vượt qua giông bão và thêm nồng nàn

Nghe em sốt mắt vàng da tái
Nơi tuyến đầu xa ngái anh đau
Hai đầu Tổ quốc cách nhau
Nên anh chỉ biết u sầu thương em

Biên giới xa hằng đêm anh vẫn
Ngóng về em lẩn thẩn không yên
Em ơi hai đứa hai miền
Chúng mình chỉ biết ưu phiền mà thôi

Thương em quá rã rời tâm trí
Hình dung em lòng nghĩ mà buồn
Lạnh căm gió bấc mưa phùn
Nóng ran trong dạ vẫn luôn đêm ngày

Men vừa ủ đã say ngây ngất
Rượu vừa nâng chưa nhắp đã lâng
Ước gì con tạo xoay vần
Chúng mình hai đứa được gần bên nhau

Cuộc đời đã thắm màu ước vọng
Chiến trường K giải phóng toàn miền
Người dân chào đó bình yên
Em cùng đồng đội đoàn viên trở về

Rời trận tuyến cận kề sinh tử
Một quảng đời lịch sử vẻ vang
Đến ngày cuộc sống thanh nhàn
Hoà bình thống nhất yên an vui mừng

Khắp trời đất nên xuân trở lại
Thắm vườn hoa cây trái sum sê
Miền xa anh được trở về
Cùng em thực hiện lời thề năm xưa

Sáu năm ấy là vừa em nhỉ
Mà giống như thế kỷ không bằng
Đã qua vướng bận khó khăn
Giờ mình cùng ngắm vầng trăng đêm rằm

Bù đắp lại bao năm cách trở
Ta yêu nhau muôn thuở nghe em
Đã nồng giờ lại nồng thêm
Đã say giờ phải say mèm không thôi

Mình hai đứa đẹp đôi em ạ
Nghĩa vợ chồng êm ả một đời
Hết thời lận đận chơi vơi
Vuông tròn hạnh phúc tuyệt vời không phai

Sinh hai đứa con trai tuấn tú
Xây cuộc đời no đủ khang trang
Tương lai xán lạn huy hoàng
Em ơi thực sự vô vàn thoả mong

Bên nhau thuận vợ chồng một ý
Như hai người tri kỷ chung nhà
Phong lan luôn thắm màu hoa
Phòng loan ấm áp luôn là tiếc xuân

Qua bạo bệnh vui mừng khôn xiết*
Gắng hoàn thành bao việc cần làm
Việc nhà, việc nước em kham
Chịu thương chịu khó đảm đang chu toàn

Thương em quá và càng mến phục
Rồi đúng ngày đến lúc nghỉ hưu
Tính em mẫn cán tối ưu
Bạn bè đồng nghiệp đã lưu luyến nhiều

Nghỉ hưu trước nên điều mong đợi
Là anh về bên “đội” của em
Bốn năm mơ ước khát thèm
Anh xong nhiệm vụ, bên em vui cùng

Coi như được trùng phùng thật sự
Cầm tay nhau gìn giữ mái thương
Công danh chẳng chút vấn vương
Gia đình thoả nguyện trăm đường vui tươi

Thế là đã mười mươi trọn vẹn
Đi khắp miền ước hẹn lâu nay
Hân hoan chung bước kề vai
Bà con thân quyến miệt mài thăm chơi

Nhiệt tình đến nhiều nơi gặp gỡ
Cùng bạn bè từ thuở hàn vi
Giao lưu đồng đội cố tri
Sẻ chia thân mật yêu vì cùng nhau

Yêu yêu quá muôn màu cuộc sống
Ngày về già hy vọng chứa chan
Niềm vui tràn ngập vô vàn
Giờ đây chính thức sang trang cuộc đời

Đúng giữa lúc tuyệt vời vô hạn
Gặp không may bệnh hoạn bủa vây
Thân em ngày một hao gầy
Thuốc thang, bệnh viện trật trầy ba năm

Bước qua tuổi sáu lăm thôi đã
Em bỏ anh vội vã về trời
Tột cùng tuyệt vọng, than ôi!
Cha con anh gục, lệ rơi đầm đìa

Sao em nỡ xa lìa trần thế
Cho cả nhà kiệt quệ đau thương
Trên bàn thờ ngút khói hương
Chỉ còn di ảnh, mù sương khắp trời

Bao đồng đội nghẹn lời tiễn biệt
Bao bạn bè khôn xiết xót thương
Người thân quặn thắt đoạn trường
Đồng hương đồng nghiệp vấn vương lệ nhoà

Giữa trời hạ mưa sa gió táp
Một cành hoa gãy rạp cánh tàn
Một trời thu ngập lá vàng
Cả đông giá rét bàng hoàng tiễn em

Nhà giờ tựa bóng đêm bao phủ
Đã mấy năm giấc ngủ không thành
Bỗng nhiên giữa lúc yên lành
Ra đi đột ngột sao đành em ơi

Mình anh sống chơi vơi hiu quạnh
Bên gối chăn giá lạnh vô hồn
Thèm tiếng yêu, khát nụ hôn
Mơ màng, trầm cảm, bồn chồn canh thâu

Từ đây sẽ u sầu trọn kiếp
Vì cháu con sống tiếp ngày buồn
Thế nào, cũng nhớ em luôn
Tôn thờ em mãi mãi muôn đời này

Đành vĩnh biệt đắng cay chất ngất
Lòng đớn đau đã mất em rồi
Bóng em giờ đã xa khơi
Trần gian vang vọng vạn lời yêu em
10/12/2021
Tú Sụn
* Năm 2001 bị ung thư vú đã điều trị khỏi hoàn toàn