Ảnh: Sưu tầm
LẠC BƯỚC
(Bài xướng)
Đen trời lạc hướng ở rừng sâu
Ngả đến nhiều phương nặng nỗi sầu
Chẳng ánh đèn, không tìm được nữa
Sang chiều tối, nghĩ thử về đâu
Lòng run sợ những điều hoang tưởng
Cõi muốn gào tâm dạ khẩn cầu
Thấy cảnh mơ hồ nơi giữa Động
Sương thì phủ trắng đã từ lâu
30.03.2022
Thơ: Giang Hoa
Hoạ bài LẠC BƯỚC của Giang Hoa
LẠC BƯỚC
Vẫn biết lòng người quá thẳm sâu
Sân si ắt phải cảnh vương sầu
Tham lam lắm, nghĩa không tồn tại
Gian dối hoài, tình chẳng có đâu
Xảo trá vuốt ve hòng chiếm đoạt
Lưu manh lừa đảo để mưu cầu
Đời mà như thế là đồi bại
Lạc bước sai lầm thấy đã lâu
30/3/2022
Trương Quang Tú. (Tú Sụn)
*********
Vịnh “LẠC BƯỚC”-(Thơ Trương Quang Tú)
Đời trần lạc bước thấy đà lâu
Vướng phải sân si ắt tủi sầu
Thế thái hai phương trời cách biệt
Nhân tình chỉ có một chiều sâu
Gian ngoa cố ý nào ai biết
Xảo quyệt lưu manh khá nhiệm màu
Cõi thực bần cùng thành khốn đốn
Nhân gian biến cố hỏi từ đâu ?
Quảng Ngãi, 31-3-2022
Mỹ Khê Xưa (TQT)
Hoạ bài vịnh “LẠC BƯỚC” của Trương Quang Thọ (MKX)
LẠC BƯỚC
Ngôn hạnh công dung rõ đã lâu
Thời nay mai một thấy mà sầu
Văn minh cao thượng thường hời hợt
Đê tiện đớn hèn mãi lún sâu
Trác táng thường xuyên hòng hãnh diện
Ăn chơi vô độ cốt làm màu
Suy đồi nhân cách không cần biết
Lạc bước sai đường hỏi bởi đâu
3/4/2022
Tú sụn