Ảnh: Giang Hoa
TIẾNG ĐÀN GIỮA ĐÊM KHUYA
Khuya về thổn thức lệ lòng tuôn
Ngọn gió vô tư để dạ buồn
Tội cội thông già trơ gốc rễ
Buồn cành liễu héo tím Cô thôn
Con đò cúi mặt sầu trăng nước
Sóng biển về sông vỗ bãi cồn
Khắp lối sương vàng đang nhỏ giọt
Lòng thu đẫm ướt lạnh se hồn
18.03.2022
Thơ: Giang Hoa
*********
CHỈ NGẠI CÁI VẦN ÔN
(Vịnh” TIẾNG ĐÀN GIỮA ĐÊM KHUYA”
(Thơ Giang Hoa)
Ngẫm ngợi ra rồi sợ mất hồn
Gieo neo tứ vận dịch vần ôn
Đôi lần thất vọng đành đi trốn
Mấy độ quê cơ bởi chúng nó đồn
Cúi mặt giằn lòng ra khổ khốn
Đưa chân nhắm mắt bỏ làng thôn
Sông sâu một chiếc xuồng đang đợi
Bể cạn con đò ngại mắc cồn !…
Quảng Ngãi, 19-3-2022
Trương Quang Thọ (MKX)
Hoạ bài TIẾNG ĐÀN GIỮA ĐÊM KHUYA của Giang Hoa
TIẾNG ĐÀN GIỮA ĐÊM KHUYA
Tơ đồng dìu dặt vẳng trào tuôn
Thao thức đêm khuya thấy dạ buồn
Vạc gọi lay sương bên cuối ruộng
Dế than dậy cỏ tận đầu thôn
Tâm mơ tối mịt như trăng lặn
Lòng bỗng râm ran tựa sóng cồn
Bên ấy sầu chi mà ảo não
Phía này đau đáu đến mê hồn
3/4/2022
Tú Sụn