Ảnh: Sưu tầm
VĨNH VIỄN BUỒN THU
(Xa luân ngũ bộ)
Năm tháng triền miên ngậm đắng cay
Xót xa nhung nhớ cứ u hoài
Lá vàng xào xạc đau bờ cỏ
Sương xám lững lờ nẫu tán cây
Nóng bức tâm can chìm đáy nước
Lạnh lùng hồn vía dạt tầng mây
Đêm ngày tha thiết khung trời cũ
Nên mãi bình sinh cảnh đoạ đày
Dáng ấy xa xăm vẫn ngóng hoài
Nghìn trùng khuất dạng những rừng cây
Hoa tàn gắng gượng bên làn gió
Nắng úa nương nhờ dưới bóng mây
Mất trắng chia lìa đời tuyệt vọng
Tiêu tan đoàn tụ kiếp lưu đày
Cô đơn gặm nhấm miền cùng khổ
Thèm khát trên đời khiến mắt cay
Mãi miết thẫn thờ phía rặng cây
Hồn đau lảng vảng tận trời mây
Đồng trơ vắng lặng sông tù hãm
Núi rậm hoang vu suối bị đày
Cuối bãi bươn qua nhiều cực nhục
Đầu ghềnh lặn lội lắm chua cay
Tìm đâu ra được vầng trăng mộng
Rơm rớm miên man thấy nhớ hoài
Hiu quạnh chốn này với khói mây
Giá băng lạnh lẽo tựa đi đày
Trời buồn ảo não gieo màu sẫm
Dạ nản ê chề đọng vị cay
Sấm sét quét càn sầu tủi mãi
Bão giông vùi dập đớn đau hoài
Canh khuya thổn thức lòng thầm trách
Đất nỡ đi rồi chẳng nhớ cây
Vĩnh viễn buồn thu sống tựa đày
Còn gì muối mặn với gừng cay
Phân li đôi ngả thương thương mãi
Cách trở âm dương tiếc tiếc hoài
Hằng sáng lang thang bên góc phố
Bao chiều thơ thẩn cạnh hàng cây
Dẫu rằng từng đã nhưng chưa thể
Sánh bước song hành gió với mây
14/9/2022
Tú Sụn