Ảnh: Sưu tầm
BẼ BÀNG DUYÊN HUẾ
Em chừ* tóc rẽ lệch đường ngôi
Ngã hẳn về bên họ mất rồi
Ngõ bến Vân Lâu đà cách trở
Đường làng Vĩ Dạ cũng xa xôi
Từng đêm gió giật thương hồn lẻ
Mỗi sáng sương bày xót phận côi
Lão nguyệt bà tơ sao lại nỡ…
Hồng duyên đứt đoạn chẳng se bồi…!?
* Chừ (phương ngữ miền Trung): giờ, bây giờ
(Nguyên Bích – Kim Nguyễn Văn)
Hoạ bài thơ BẼ BÀNG DUYÊN HUẾ của Nguyên Bích
BẼ BÀNG DUYÊN HUẾ
(Bài hoạ)
Chẳng hiểu mô tê* bị đổi ngôi
Em gieo bão tố đến anh rồi
Sông Hương những lúc nhâm nhi rượu
Bến Ngự bao lần thưởng thức xôi
Mà nỡ chối từ tình ấm áp
Nên đành chấp nhận cảnh đơn côi
Ông Tơ bà Nguyệt đâu nào biết
Duyên thắm lâu nay có đắp bồi…!?
12/10/2022
Tú Sụn
* Mô tê (phương ngữ miền Trung): hoàn toàn không hiểu, không hề biết gì cả.