Ảnh: Sưu tầm
ĐẮNG ĐÓT
(Lộc lư ngũ bộ)
CHIỀU BUỒN ĐẮNG ĐÓT MÃI CHỜ MONG
Bóng dáng người xưa nẫu cõi lòng
Mây trắng lang thang miền đất hứa
Trời xanh biến hoá cảnh tiên bồng
Nhớ nhung đau đáu đầy hy vọng
Ao ước khôn cùng thoả ngóng trông
Xế bóng đường xưa mờ tịch mịch
Bước run mò mẫm dạ cay nồng
Cổ độ chơ vơ trước gió Đông
CHIỀU BUỒN ĐẮNG ĐÓT MÃI CHỜ MONG
Vắng thuyền gió bổng miên man hướng
Lặng sóng sương sa ảm đạm dòng
Trách phận duyên tình chưa trọn vẹn
Thương thân ân nghĩa hết vô song
Nhớ người quá cố xa biền biệt
Ngơ ngẩn u hoài ánh mắt chong
Cỏ đan lối cũ bến rêu phong
Khuất bóng tào khang nhớ chất chồng
Sáng đẫm sầu bi hằng gặm nhấm
CHIỀU BUỒN ĐẮNG ĐÓT MÃI CHỜ MONG
Hận đời lỡ vận tan tình thắm
Chán kiếp sa cơ đứt chỉ hồng
Đôi ngã chia lìa càng thống thiết
Miệt mài chăm bón chẳng nên bông
Bão tố mưa sa lụt trắng đồng
Một mình lạnh lẽo biết cho không
Nơi này hiu quạnh hồn dằn vặt
Chốn ấy đơn côi dạ phập phồng
Sớm mệt bâng khuâng thường chán nản
CHIỀU BUỒN ĐẮNG ĐÓT MÃI CHỜ MONG
Đêm về thao thức âm thầm nghĩ
Duyên cớ gì mà gặp gió dông
Đã qua đơn lẻ góc cô phòng
Ấy vậy nguôi ngoai vẫn chửa xong
Tháng tháng liêu xiêu ngây đờ đẫn
Ngày ngày lẩn thẩn khó hanh thông
Bất an đem lại đành chểnh mảng
Vô cảm sinh ra tránh phục tòng
Li biệt nhau rồi xa vĩnh viễn
CHIỀU BUỒN ĐẮNG ĐÓT MÃI CHỜ MONG
27/3/2023
Tú Sụn