Ảnh: Sưu tầm
NHỚ TIẾC
(Xa luân ngũ bộ)
Hồn em về đậu chín tầng mây
Cô quạnh riêng anh ở chốn này
Tâm khổ nén đè khêu mặn đắng
Lòng đau dằn vặt nhấm chua cay
Ấm êm thủa ấy không đen bạc
Sầu thảm bây giờ đã trắng tay
Mộng tưởng trăm năm chưa toại nguyện
Ẩn trong nhân thế để qua ngày
Làm sao hoá phép cuộc đời này
Đảo ngược đau buồn hết vị cay
Trọn vẹn niềm tin trong ánh mắt
Vơi đầy cuộc sống giữa tầm tay
Nồng nàn viên mãn từng giây phút
Hạnh phúc hanh thông suốt tháng ngày
Trái lại oan khiên tan vỡ mộng
Đoạn trường vùi dập ngút trời mây
Tưởng chừng dịu ngọt thế mà cay
Tạo hoá công bằng lại quá tay
Khao khát yên bình cho mọi lúc
Cầu mong êm ấm đến từng ngày
Ngờ đâu tất cả theo làn nước
Rốt cục đấy là tựa bóng mây
Số phận an bài đành gánh chịu
Xót xa cùng cực tấm thân này
Chẳng còn một thuở được chung tay
Tổ ấm nâng niu đẹp những ngày
Lao động cần cù phơi nắng gió
Gắng công lam lũ đội mù mây
“Thế rồi em đã về miền ấy
Bỏ lại mình anh chịu cảnh này”*
Hiu quạnh đau buồn trong uất ức
Đắng lòng nhớ lại thấy càng cay
* Đối lưu thuỷ
Tâm tư day dứt suốt đêm ngày
Gom góp vuông tròn chỉ khói mây
Nhớ tiếc hân hoan nồng nghĩa ấy
Than van tủi nhục hẩm tình này
Hết rồi, lực kiệt luôn luôn khổ
Còn lại sức cùng mãi mãi cay
Thơ thẩn đường xưa dần xế bóng
Âm thầm ao ước một vòng tay
29/3/2023
Tú Sụn