MIỀN THƯƠNG

Ảnh: Sưu tầm

MIỀN THƯƠNG
(Xa luân ngũ bộ)
Vầng mây nhè nhẹ lượn trên không
Làn gió mân mê lúa trổ đòng
Bờ lá xanh rờn chao rộn rịp
Con kênh lững thững trải mênh mông
Thoảng nghe hương cũ nơi đầu xóm
Tha thiết bóng xưa tận đáy lòng
Mỗi bận đi về bao kỷ niệm
Miền thương mãi mãi đẹp vô song

Làn gió mân mê lúa trổ đòng
Hoa tươi khoe sắc rực ven đồng
Bầy ong cặm cụi xong bay thẳng
Đôi bướm tung tăng cố lượn vòng
Nghĩa cũ muôn đời còn lưu dấu
Tình xưa dĩ vãng chảy theo dòng
Những ngày trìu mến giờ đâu nữa
Xuân Hạ Thu đều một tiết Đông

Con kênh lững thững trải mênh mông
Thảm cỏ xanh non lác đác bông
Vắng ngắt đường thôn mùa giá lạnh
Vàng hươm ruộng lúa chín thơm nồng
Mờ sương núi đứng hình lay động
Xám khói bèo trôi sóng phập phồng
Qua mấy mùa đau còn đọng lại
Nỗi niềm khao khát đã hằng mong

Tha thiết bóng xưa tận đáy lòng
Hồn đơn gối chiếc quạnh phòng trong
Đêm mơ gặp mặt luôn hằng muốn
Ngày tưởng đoàn viên cứ vẫn hòng
Bến đợi chơ vơ sinh ra tượng
Đò xuôi biền biệt hoá thành vong
Hoàng hôn tím sẫm luôn dằn vặt
Vẳng bước chân nào ánh mắt chong

Miền thương mãi mãi đẹp vô song
Vạn thuở còn đây vẹn thắm hồng
Yêu lắm phút giây chồng cạnh vợ
Nhớ nhiều ngày tháng vợ xa chồng
Tâm sầu đà nản nơi đầu bãi
Mắt dõi từng chờ lúc cuối sông
Hướng ấy xa xăm chừng bất tận
Dẫu rằng tuyệt vọng cũng hoài trông
7/4/2023
Tú Sụn