NHỚ QUÊ

Ảnh: Trần Trọng Vinh

NHỚ QUÊ
Chẳng phút nào ngơi nhớ đến miền quê
Nhớ sông Trà muốn về bên núi Ấn
Dẫu cách xa lòng này luôn cứ vẫn
Đêm ngày mong hò hẹn (để) hân hoan
Nhớ Cô Thôn xanh lá trải bạc ngàn
Đồng Sơn Tịnh lúa vàng ươm da diết
Trời Thiên Bút chiều buông hương tha thiết
Tư Nghĩa yêu có Thạch trận La Hà
Đường về thênh thang màu thắm ngàn hoa
Đức Phổ quê hương ngày nay thay đổi
Tươi đẹp lắm biết bao công trình mới
Sa Huỳnh mùa này vang sóng biển xa
Mộ Đức ơi! Thương quá Mộ Đức ơi
Bao kỷ niệm bao vui buồn để nhớ
Bởi yêu quê đã mãi là muôn thuở
Quảng Ngãi ơi nhớ lắm nặng ân tình!
Lời 2:
Chẳng phút nào ngơi nhớ đến miền quê
Nhớ Sơn Hà muốn về thăm Thạch Bích
Đã bấy lâu Trà Bồng mong hẹn ước
Chưa lần nao tròn vẹn (để) bên nhau
Nhớ Sơn Tây con thác Lụa ngọt ngào
Mơ trở lại Nghĩa Hành chơi Suối Chí
Hằng mong đến Bình Sơn thăm Dung Quất
Qua Lý Sơn vị tỏi đặng cay nồng
Cùng về Minh Long thác Trắng trời trong
Vãng cảnh Ba Tơ vùng cao yêu dấu
Chân dạo bước khúc quanh co triền dốc
Nhủ lòng mình giờ viên mãn thoả thuê
Nhớ lắm thôi! Tha thiết nhớ lắm thôi!
Ôi nhớ những nơi quê mình khắc khoải
Mãi trông mong một lối về mong mãi
“Quảng Ngãi ơi! Nhớ lắm nặng ân tình!” (2)
3/11/2023
Tú Sụn