Ảnh: Sưu tầm
NHỚ NGƯỜI YÊU
Nắng chiều lênh láng dòng sông
Đò ngang thấp thoáng long đong một mình
Gió đâu lau sậy lặng thinh
Bến xưa vắng vẻ lục bình ngẩn ngơ
Cỏ khô ôm ấp đôi bờ
Rêu phong lối cũ sương mờ ngõ quen
Trời chiều giờ đã lên men
Thành hoàng hôn tím mà nên nỗi này
Mắt đâu bụi nhặm mà cay
Hồn đang cô độc hồn say sóng tình
Lời yêu còn hãy đinh ninh
Nhớ khi ánh mắt lung linh ấm nồng
Biết giờ em chạnh nhớ không?
Mỗi chiều hai đứa thong dong quanh làng
Cùng nhau xe giấc mộng vàng
Cùng nhau chia sẻ muôn ngàn mến thương
Biết giờ em hãy vấn vương?
Tình nồng thắm thiết yêu đương dạt dào
Biết giờ em hãy ước ao?
Vuông tròn một mái ngọt ngào một mâm
Mình anh khao khát âm thầm
Mình anh nhung nhớ tím bầm ruột gan
Đò chưa rẽ sóng sang ngang
Bến luôn hồi hộp sẵn sàng đoàn viên
Đưa nhau về chốn đào nguyên
Bên nhau là cõi thần tiên em à!
14/10/2025
Tú Sụn