Ảnh: Sưu tầm
THUẬN NGHỊCH ĐỘC
(Đọc xuôi)
MƠ
Mơ như sự thật đã an lòng
Ước vọng rồi đây mãi nhớ trông
Lờ lững khói mây khi ngóng đợi
Quạnh hiu nhà cửa lúc chờ mong
Mờ sương có phải đâu trời Hạ
Lạnh giá không là chẳng gió Đông
Hờ hững hết nên vui mộng đẹp
Thơ ngây thuở ấy ngại còn không
28/8/2024
Tú Sụn
(Đọc ngược từ phải sang trái, từ dưới lên)
Không còn ngại ấy thuở ngây thơ
Đẹp mộng vui nên hết hững hờ
Đông gió chẳng là không giá lạnh
Hạ trời đâu phải có sương mờ
Mong chờ lúc cửa nhà hiu quạnh
Đợi ngóng khi mây khói lững lờ
Trông nhớ mãi đây rồi vọng ước
Lòng an đã thật sự như mơ