TRĂNG BÊN THỀM


Trăng rơi vàng vọt bên thềm
Dế mèn rỉ rả càng thêm nao lòng
Cả vùng trời đất mênh mông
Vắng hoe hiu quạnh, như đông tràn về
Đường xa cách trở sơn khê
Biết em còn nhớ câu thề ngày xưa
Nơi nào đang nắng hay mưa
Lúa đà trĩu hạt hay chưa làm đòng
Từ khi em nỡ theo chồng
Bên thềm anh mãi ngồi chong bốn mùa
Trăng rơi đêm đậm đêm thưa
Gió qua đêm mạnh đêm vừa quanh năm
Hạ oi, đông rét căm căm
Những khi trăng vắng tối tăm mịt mù
Tim yêu giờ đã ngục tù
Không màng duyên nợ cho dù đang xuân
01/8/2017
Tú Sụn